Đoàn Giai Trạch nói được là làm được, để trêu Lục Áp, anh lên mạng đặt một tấm biển, khắc chữ giả cổ, trên đó viết “Khu bảo vệ Tam Túc Kim Ô”.
Lúc món đồ được chuyển phát nhanh tới, Lục Áp đứng một bên nhìn, thấy Đoàn Giai Trạch lấy tấm biển ở trong ra, “……..”
Lục Áp biết Đoàn Giai Trạch chỉ nói hươu nói vượn, chỉ là không ngờ Đoàn Giai Trạch lại “lầy” như vậy, đi đặt biển thật.
Lục Áp tức giận nói: “Em giỏi thì treo lên đi.”
“Cái này dán mà,” Đoàn Giai Trạch nói như đúng rồi, anh xé mặt giấy phía sau ra, dán “bộp” một cái lên đầu giường. Đùa chứ, mang ra ngoài dán được chắc?
Lục Áp: “………..”
Lục Áp đè Đoàn Giai Trạch xuống, hắn cảm thấy Đoàn Giai Trạch càng ngày càng càn quấy, dù sao thì bây giờ biện pháp duy nhất là uốn xoăn tóc cũng vô dụng. Hắn liền biến thành chim lớn, dùng cái móng vuốt thứ ba giẫm lên ngực Đoàn Giai Trạch, “Xây khu bảo vệ, thế em có chịu làm công tác gây giống không?”
Đoàn Giai Trạch: “…….!!!”
….Ồ nâuuuu, đây không phải đạo quân mà anh biết, thô bỉ quá rồi!!!
Đoàn Giai Trạch bối rối, rõ ràng Lục Áp rất hồn nhiên mà, chẳng lẽ Hữu Tô giấu anh phổ cập kiến thức cho đạo quân?
Lục Áp dương dương tự đắc: “Sợ chưa?”
Đoàn Giai Trạch: “Người và chim có cách ly sinh sản..”
Lục Áp khinh bỉ nói: “Em có biết sự tích Khương Nguyên ướm chân mang thai không?”
Truyện cổ tích này Đoàn Giai Trạch từng nghe hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-tui-mo-vuon-bach-thu/2163662/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.