Trương Đại Long là một công nhân trong đội thi công công trình, theo quản đốc đi làm việc khắp nơi, mỗi tháng đều gửi rất nhiều tiền cho cha mẹ ở nhà đang bị bệnh, nuôi đứa con đang tuổi đến trường.
Dạo gần đây, đội thi công tới một vườn thú ở ngoại thành thành phố Đông Hải, bọn họ phải ở đây trong một khoảng thời gian dài, xây một khách sạn.
Đãi ngộ ở vườn thú rất tốt, yêu cầu duy nhất là những lúc dùng máy móc ồn ào thì cố gắng tránh khỏi giờ cao điểm đông du khách.
Họ ở đây, ngủ trong nhà panel lắp ghép, ăn cơm do đầu bếp của đội thi công nấu. Thế nhưng tới đây không bao lâu, một vài đồng nghiệp của Trương Đại Long được ăn mấy bữa ở nhà ăn trong cảnh khu của vườn thú.
Những đồng nghiệp này trở về khen nửa buổi, Trương Đại Long thăm hỏi, giá cả ở nhà hàng rất vừa túi tiền, mùi vị lại không tệ. Anh ta không kiềm chế được chạy tới ăn một bữa, quay trở về bảo: “Tôi không tới đó nữa đâu.”
Không phải bởi ăn không ngon, hay là do quá đắt. Giá này đã rất phải chăng rồi, đắt hơn một chút so với đồ ăn ở đội thi công, thế nhưng lượng thức ăn, mùi vị đều hơn một bậc. Khiến người ta khổ lòng là, nhà hàng này không chỉ có những món ăn bình dân phải chăng, mà còn có hai thực đơn cao cấp.
Trong nhà hàng có rất nhiều người gọi thực đơn cao cấp, mùi hương thơm phức, rất đỗi mê người, một bát cháo cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-tui-mo-vuon-bach-thu/2163583/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.