Thật là quá đáng, nếu không phải thần quân sao mi lại tới đây trưng ra bộ dạng lắng nghe chứ..
Đoàn Giai Trạch thầm nghĩ, chắc Lăng Quang không nghe thấy được toàn bộ nội dung đâu, anh quyết định cứu vãn tôn nghiêm của mình, tỉnh bơ nói: “Không có gì, tôi đang nói chuyện phiếm với nó.”
Lăng Quang càng thêm nghi ngờ, “Không phải vườn trưởng là nhân tộc bình thường sao?”
“Ngại quá, làm nhiệm vụ được thưởng thú tâm thông.” Đoàn Giai Trạch nói, “Vườn thú chúng ta rất chuyên nghiệp, không ngừng chú trọng tới sức khỏe của động vật, tâm lý khỏe mạnh cũng rất quan trọng, thi thoảng muốn tìm hiểu tâm lý..”
Lăng Quang trầm mặc hồi lâu, không thể tin nói: “Nếu tâm lý động vật có vấn đề, còn có thể đưa đi du lịch?” Anh nghe thấy Đoàn Giai Trạch nói loáng thoáng cái gì mà đi du lịch phương nam hay phương bắc.
Đoàn Giai Trạch: “Ừm, đúng vậy, không phải em vừa mới đưa anh đi ra ngoài một chuyến hay sao?”
Lăng Quang: “………….”
Lăng Quang không còn gì để nói, Đoàn Giai Trạch nói không sai.
Đoàn Giai Trạch âm thầm an ủi bản thân, chuyện này cũng không mất mặt gì, anh bị mấy vị tiên yêu trong vườn thú làm cho ngộ đạo rồi, vừa trông thấy động vật hoạt động nhiều một cái liền tưởng là yêu quái.
Nhìn tinh thần đám chim hồng hạc Mĩ rất tốt, chẳng mấy chốc sẽ được chuyển vào trong hồ, Đoàn Giai Trạch liền ra khỏi khu triển lãm.
Một con chó lai lông màu vàng trắng hơi dài kêu ăng ẳng chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-tui-mo-vuon-bach-thu/2163557/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.