Thực ra treo nhiều bức ảnh trên tường như vậy cũng rất khó xử, bởi vì căn phòng mới là do Chu Phong chỉ đạo, trang trí theo phong cách Trung Quốc cổ xưa. Treo tranh của Đàm Hiểu còn đỡ, tuy là tranh màu nước, nhưng tốt xấu gì cũng mang âm hưởng phương Đông, nhưng cả tường treo đầy chân dung động vật như vậy, chẳng ra thể thống gì cả.
Đoàn Giai Trạch biết làm gì đây, đến lúc này rồi, anh muốn nói không treo gì nữa cả, dù là tranh cá vàng cũng không treo nữa, nhưng các đại tiên lại muốn xuất hiện trên tường, hành động của Đoàn Giai Trạch đã truyền ý tưởng cho họ.
Thế là anh đành phải treo lên, rửa những bức ảnh lần trước mời nhiếp ảnh gia chụp ra, cả tường treo những bức ảnh to to nhỏ nhỏ, không thiếu một ai, từ Lục Áp cho tới Linh Cảm, mọi người đều được treo lên. Đương nhiên, Lục Áp và Hữu Tô được treo lên vị trí cao nhất.
Động vật mà, mỗi con một màu, lại thêm bối cảnh phía sau, màu sắc đều rất sáng sủa, nếu căn phòng này theo phong cách Bắc Âu thì thôi, đằng này lại đi với phong cách Trung Quốc nội liễm thì chẳng ăn nhập gì cả.
Lúc Hoàng Kỳ vào văn phòng của Đoàn Giai Trạch, liền nghẹt thở hồi lâu, đúng là không thể ngờ tới, lần trước tới vẫn còn là bức tranh màu nước tương đối có phẩm vị, nhưng lần này qua đây cả bức tường đã treo đầy những bức ảnh chân dung rực rỡ. Dù có là vườn trưởng vườn bách thú, thì cũng đâu cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-tui-mo-vuon-bach-thu/2163499/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.