Theo thông lệ, Đoàn Giai Trạch sẽ xem qua dáng vẻ khi làm động vật của Hùng Tư Khiêm, anh cố ý nhắc nhở Hùng Tư Khiêm hãy khống chế hình thể của mình.
“Xin vườn trưởng hãy yên tâm.” Hùng Tư Khiêm cúi rạp người hóa thành một chút gấu đen to hơn hai mét, chỉ là lớn hơn mấy chú gấu đen bình thường một chút, vẫn trong phạm vi có thể chấp nhận được.
Đoàn Giai Trạch: “Vậy được đó.”
Hùng Tư Khiêm ngượng ngùng nói: “Vườn trưởng à, tại hạ có một thỉnh cầu, không biết có nên nói hay không.”
Đoàn Giai Trạch cảnh giác nói: “Thỉnh cầu gì? Tôi phải nói trước, điều kiện chỗ chúng ta không tốt lắm đâu đấy.”
Trước đó Lục Áp gào thét nói muốn phòng làm việc thếp vàng, là do hắn cường hào quen rồi, ngộ nhỡ Hùng Tư Khiêm hoài niệm cảnh xưa, muốn có bức tượng vàng Quan Âm bên cạnh thì biết làm sao bây giờ….
Sau khi được Lục Áp giáo huấn, Hùng Tư Khiêm nói chuyện với Đoàn Giai Trạch khách sáo đến không thể khách sáo hơn, anh ta vội vàng nói: “Cũng không có gì đâu, không phải chuyện gì tốn kém đâu, chỉ là tại hạ thích đọc sách, muốn hỏi sau này lúc làm việc có thể bỏ một vài cuốn sách vào trong buồng để đọc không ấy mà.”
Đoàn Giai Trạch: “…………..”
… Người anh em này thật biết nói đùa, lại còn đòi cho sách vào nữa. Nói như anh ta, thế thì nên cho Bạch Tố Trinh ở trong buồng bốc thuốc, Hữu Tô có thêm mấy cái đuôi để chơi, khác gì sợ du khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-tui-mo-vuon-bach-thu/2163458/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.