Tiếng của Ngọc Hoa vừa vang lên mọi người đã dương ánh mắt nhìn về phía Uyển Chi, cô cũng nhận thấy những ánh mắt tò mò ấy dù trong lòng hiện giờ cảm thấy rất bức bối nhưng vẫn lựa chọn không nói ra.
“không có gì chị đang nghĩ chút chuyện thôi”.
“Bùa ngải?”. Dạ Oanh vừa tiến lại gần cô bỗng dưng chú ý tới nội dung Uyển Chi đang tìm kiếm kia, ai mà ngời thứ cô đang tìm hiểu lại là bùa chứ.
Giọng nói vừa thốt lên Uyển Chi đã lập tức ngoảnh mặt nhìn người bên cạnh là Dạ Oanh. Lời nói của Dạ Oanh vừa thốt lên khiến cho hai người còn lại liền tò mò đi tới.
“Tôi-”.
“Sao cậu lại tìm hiểu thứ đó?”.
“Chỉ là… tôi thấy tò mò thôi!”.
“Em tò mò cái gì mà tìm đến thứ nguy hiểm đó?”. Thanh Thảo Chị ta đang đứng trước mặt cô gương mặt lộ ra biểu cảm có chút sượng mà không đúng nó giống như đang khó chịu hơn.
Uyển Chi đưa mắt lên nhìn Thanh Thảo một lúc rồi lại liếc nhìn sang người bạn thân của chị ta Ngọc Hoa đứng kế bên gương mặt cũng lộ ra biểu cảm kỳ lạ, có thể do chuyên ngành của cô thiên về hướng nghệ thuật nên cũng không có gì khó khăn khi nhận biết biểu cảm của người khác huống hồ gì hiện tại nó đang hiện rõ lên khuôn mặt của họ một cách rõ ràng thế kia mà.
“Chỉ là có một số chuyện làm em phải nghĩ tới nó”.
Nghe thấy vậy ba người còn lại trong phòng dường như im bặc, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-toi-va-chi/3407563/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.