Căn phòng y tế rất rộng. Tối nay cô Tường Vy không ở lại trực vì đứa cháu cô ấy ở nhà sốt cao. Gia Lạc thở dài nặng nề bước xuống giường, ra khóa cửa chính lại, chuẩn bị ngủ. Nửa đêm, nó đột nhiên tình lại, thấy có bóng người lướt qua cửa sổ nhưng lại tự trấn an
"Liệu có phải sốt quá lại hóa ảo tưởng không?"
Rồi sau lại ngon ơ nằm ngủ tiếp. Đột nhiên, đang trong cơn mơ ngủ, nó thấy mặt mình bị người ta bịt khăn, không lẽ muốn hạ thuốc mê. Nó cựa mình yếu ớt chống lại nhưng không được, đầu óc bắt đầu quay cuồng, thuốc phải mất một lúc mới ngấm hẳn, nó chẳng thể nhớ gì nữa.
Khi tỉnh dậy, trời không biết còn tối hay sáng, chỉ nhận ra là một căn phòng cũ ẩm thấp, có thể là một căn nhà đã bỏ hoang lâu. Gia Lạc nheo mắt cố nhìn trong bóng tối, tính xoay mình ngồi dậy nhưng không được, chân tay đều bị chói chặt vào giường.
Cánh cửa mở ra, có chút ánh sáng lọt vào, nó nhéo mắt. Có hai người bước vào, đeo khẩu trang bịt kín, chỉ biết là một người con trai, còn một người con gái.
- Các người là ai, sao lại đem nhốt tôi, đem thả tôi ra.
Người con gái đó tiến đến sát gần rồi vung một cái tát thật mạnh, không nói không rằng kéo nó dậy đổ một thứ nước vào miệng. Đôi môi bị cái tát làm cho bật máu đau đến cắt da. Nó nhăn mặt chống trả nhưng tay chân bị trói chặt.
Cô ta cố dốc cổ nó lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-to-thich-cau/3300455/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.