- Đấu thì đấu, Gia Lạc từ trước đến giờ chỉ sợ những kẻ loắt choắt mà mưu mô, còn những tên to xác chưa bao giờ ái ngại. - Nó nhìn đối thủ uy hiếp
Nói rồi, tư thế sẵn sàng cho hiệp cuối. Cả khán đài một lần nữa là những tiếng hét xé toạc không khí. Gió nóng nổi hơi người nồng quyện nhưng mãnh thú lẩn quẩn cả sàn đấu ác liệt.
Có thể... sẽ thua.... nhưng nhất định... không được nhục.
Những cứ đấm đầu tiên nhanh như chớp, Gia Lạc né đòn thoăn thoắt, đôi mắt nhắm thẳng đối phương không rời một ly.
Lạc đưa tay lên, một cú đấm thật mạnh vào sườn đối phương làm hắn ta ngã nhoài, ngay sau đó, tên đô con bèn đứng lên, chơii đòn vật, hai tay cứ bấu chặt cổ nó mà đè xuống.
- Hắn ta chơi bẩn, dùng thịt đè người! - Trường An tức tối đứng lên khỏi ghế ngồi.
- Nhưng đâu sai luật! - Đội trường bên trường An Nam đều giả cười.
Gia Lạc bị đè căng xuống sàn đấu, cả lưng ngực đều đau nhức vì có vật quá lớn và nặng đè lên. Cánh tay to như bắp cày của tên kia cũng hăng hăng chèn ngang cổ. Nó túa mồ hôi ướt đẫm trán, tay chân cố vùng lên mà không được, còn tên kia đắc chí cười.
Trọng tài thổi còi dừng lại, giãn hai người ra, Hạo Bối lao lên sàn đấu, đỡ người Gia Lạc tưởng như bép dí dậy, dùng tay xoa nhẹ vết bầm trên cổ rồi nhìn tên to xác tóe lửa, ánh mắt như viên đạn chì khiến tên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-to-thich-cau/3300453/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.