Nhị Hắc nhìn theo hướng chỉ tay của Hạo bối, thấy mập mờ không rõ bới đám rong cao đung đưa, nhưng chắn chắn rằng, đó cũng là một cái lồng kính hình lập phương, y như cái họ đang bị nhốt đây.
- Mắt tình, nhìn thứ xem, đó có phải là mấy đứa bị mất tích không? - Hạo Bối hỏi Hải Đăng
Đăng nheo mắt nhìn, nhưng kết luận một câu là chẳng thấy gì, nước biển đậm quá, chỉ toàn màu xanh mập mờ.
Hắn cố gắng nhìn, cố gắng tưởng tượng, rõ ràng, là nó là
"Lạc... là cậu đúng không?" - hắn nghĩ thầm
Lòng đầy hy vọng, mỗi tội, hai chiếc lồng kính mỗi lúc trôi về một hướng khác nhau, dần dần mờ đi, dần dần nhỏ lại.
- Hạo Bối, được rồi! - Hắc kêu lên
- Được cái gì? - Hạo Bối xốt xắng
Nhị Hắc im lặng, nhấn nút điều chỉnh rất nhỏ phía dưới bàn cảm ứng, tất cả bàn cảm ứng đột nhiên phát sáng làm cho hai người kia vội vã chạy lại xem.
Nút Start được kích hoạt, Nhị Hắc mỉm cười nhìn Hạo Bối
- Làm tốt lắm! - Bối vỗ vai cậu
Nhị Hắc cần càn điều khiển, nhấn nút tăng tốc. Chiếc lồng kính từ khi vô đinh trôi dạt giờ như một chiếc xiêu xế hiện địa phóng vút vút xuyên qua màn nước biển. Cả ba người đắc ý lắm, dù sao thì cũng chẳng thể làm khó được họ.
Đột nhiên, chiếc hộp kính chậm dần lại, càng gần chiếc hộp kính kia lại càng chậm.
- Gia Lạc, Nhím, và một người nữa không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-to-thich-cau/3300444/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.