Hạo Bối loay hoay tìm mọi cách để liên lạc tới trại huấn luyện. Chắc chắn có người cố tình làm thế, nhất định. Nhưng là kẻ nào, kẻ nào đã gây ra chuyện này, có chủ đích gì?
Những câu hỏi cứ lờn vờn quanh đầu hắn. Điên thật, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải hoàn cảnh oái oăm như này. Cả đám không khác gì bị nhốt ở khu rừng này.
- Thế hai người bị mất tích kia là ai
- Một người của lớp 10A2 và Quân lớp mình! - Hắc nói rồi giơ hai bộ đàm lên.
Hạo Bối xăm xoi hai cái bộ đàm, thấy một cái ghi tên Nguyễn Hà Thảo Mai 10A2 và cái còn lại là Quân kều lớp mình. Còn cái của Nhím thì Nhị Hắc cầm khư khư. Không thể nào trong một thời gian ngắn như vậy lại có thể bắt 3 người cũng một lúc. Chẳng lẽ là lâm tặc, cơ mà.... lâm tặc thì chặt cây bán gỗ chứ chúng nó bắt người về để thờ à! Chắc không phải, với thần kinh lắm mới chọn cái rừng ở trại huấn luyện để hoạt động.
Trong lúc hai thằng đàn ông đang suy nghĩ thì nàng Lạc đứng đực một chỗ, đầu cứ thong dong trong một màu đen ngầu ngụa. Nàng nghĩ
" Bắt ba người trong thời gian ngắn..."
" Không một tiếng động..."
" Không dấu chân, gần như là tàng hình..."
Chỉ... chỉ có thể là....
- QUỶ TAM LAN! - nó thốt lên, gương mặt cứng đờ, đôi mắt trợn trừng, đường vân đỏ nổi lên
Tất nhiên, mọi người đều quay lại nhìn nó, bằng đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-to-thich-cau/3300439/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.