Hơn top 3 hẳn 1 điểm. Vậy là Kim Tú, chính ả ta, là người ở lọt top ba rồi. Việc này đồng nghĩa là Gia Lạc bị đẩy xuống thứ 4 
Vậy là… trượt rồi… 
Gia Lạc….. thua rồi! 
Phải rời khỏi đây…. Là nó! 
Phải nói sao nhỉ? 
Một thứ gì đó đắng ngắt chảy xuống cổ họng, không khác nào thuốc độc. Một cảm giác hụt hẫng bao trùm. Gia Lạc đứng bất động, thế mà… thế mà… nó tưởng… tưởng là nó thoát rồi! 
- Gia Lạc – Nhím nhìn Gia Lạc cũng sợ sợ, lấy tay lay nhẹ 
Gia Lạc ngước lên nhìn,,một cảm giác mà người ta hay gọi là đắng lòng ấy, bây giờ thì nó thấm thật rồi, Ngay lập tức, nó lại cúi xuống đất 
Mọi người, ai cũng chằm chằm nhìn Gia Lạc. Nhưng trên mặt nó, chả có biểu cảm nào khác thường. Im bặt, cũng chẳng khóc mà cũng chẳng kêu la. Một con người vô hồn. Đôi mắt nâu cứ nhìn xuống sàn nhà như tìm kiếm một thứ gì đó quan trọng lắm… Công lý... 
Ông trời… có lẽ ghét nó nhiều lắm. Nó nghĩ thế. Hoặc là kiếp trước nó đã quá độc ác, nên kiếp này mới nặng nghiệp như vậy. Thần may mắn, chưa bao giờ mỉm cười cả.  
Khuôn mặt thanh khiết và nụ cười tỏa nắng tắt lịm, đôi môi như nhợt đi. Nó thấy mình lạc lõng quá. Lạnh lạnh nữa. Chắc là do mưa giông., từng gai ốc cứ nổi lên toàn cơ thể. Không gian trước mắt như trở nên vô hình, chỉ còn mình nó và cơn giông ấy.  
Nó thở hắt ra một tiếng dài, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-to-thich-cau/3300423/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.