Cả 4 người có mặt đầy đủ. Mặt mũi ai cũng nặng trịch đầy ưu tư, phong thái ủ rũ khó tưởng.  
- Đậu gọi mọi người ra đây có chuyện gì? – Bạch nhi hỏi 
- Tôi muốn chúng ta cùng đi tìm Bối và Mỡ ở Đảo Bỉ Ngạn. – Đậu nói rồi đưa cho mọi người xem tấm ánh của đảo đó 
Một bức ảnh màu đỏ chói, màu đỏ của Bỉ Ngạn… Như máu đẫm.  
- Sao cậu biết họ ở đó? – Hắc khoanh tay mặt thoáng chút hoài nghi 
- Linh cảm….. – Đậu trả lời – Có thể các cậu cho rằng đó là chuyện dở hơi nhưng dù gì, chỉ còn một tia huy vọng, tôi cũng sẽ không bỏ qua. 
- Đậu nói đúng đấy… Không thử sao biết. Tôi sẽ đi. – Nhím đứng lên cương quyết 
Hai người kia có vẻ còn lưỡng lự. Nghe nói đảo Bỉ Ngạn đến dễ, về khó, nó mang một lời nguyên chia lìa… nhất là đối với những cặp đôi yêu nhau. Ngày trước, có một cặp bạn trẻ này đến thám hiểm, một thời gian sau, người ta chỉ thấy cô gái vất vưởng trên đường phố như một cái xác không hồn, không nói không rằng, chỉ lẩn thẩn gọi tên người yêu mình. Chàng trai kia thì tuyệt nhiên không bao giờ xuất hiện nữa.  
Bọn cậu sợ điều đó xảy ra. 
Bọn cậu không hề muốn mạo hiểm nữa. 
- Đi thì cũng được thôi, nhưng phải nói chuyện này với người lớn đã. – Hắc nói 
- Cậu nghĩ người lớn sẽ cho chúng ta đi? – Nhím nói với giọng không đồng tình cho lắm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-to-thich-cau/3300410/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.