'' Cậu..cậu bị điên à vừa sáng sớm quỳ trước mặt tôi làm gì '' 
Trạch Dương cúi đầu xuống nhìn mặt đất hồi lâu từ từ mới cất giọng khàn khàn. 
'' Hôm qua... tối hôm qua xin lỗi cậu '' 
Anh nặng nề lòng ngực giống như bị ai đè lên trên ngồi vậy, Trạch Dương ngước mặt lên nhìn Bạch Tuấn Minh đang ngố ngác nhìn anh. 
'' Hôm qua cậu uống say lỡ làm...'' 
Bạch Tuấn Minh nheo mắt khó chịu không kiên nhẫn mắng ''Làm gì chứ?'' 
Trạch Dương ''Làm tình với tớ...rồi '' 
Bạch Tuấn Minh vừa nghe xong lại giống như nghe một câu chuyện cười mà xua tay đáp ''Cậu cũng đừng biến thái đến nỗi nói dối chuyện này chứ'' 
Cậu phì cười đứng dậy liền cảm nhận được cơn đau từ phía dưới của mình rõ ràng từng cơn ''...'' 
Bạch Tuấn Minh giật mí mắt nhìn xung quanh có một đống khăn giấy trên bàn mới khựng tim lại quay sang nhìn Trạch Dương đang quỳ dưới đất. 
Cậu nheo mắt lại run rẩy giọng dường như muốn khóc đến nơi hỏi Trạch Dương ''Thật không? '' 
Trạch Dương hai giây sau khẽ gật đầu vẫn quỳ gối ở đấy ''Xin lỗi'' 
Bạch Tuấn Minh nhận được cậu trả lời từ thân thể, hiện trường lẫn lời nói liền run rẩy giật môi tức giận đến tận, cậu không nói nên lời nữa mà khóc run rẩy giận đỏ người hét lên. 
'' Tên khốn nhà cậu có còn lương tâm không? Hả '' 
Giây sau tức giận tràn trề không chịu nổi sự đã kích nên ngồi bệt xuống đất vừa khóc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-o-ky-tuc-xa/2917387/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.