Anh vội đứng dậy đưa tay vuốt mặt cho tỉnh táo rồi bước vào trong. Bạch Tuấn Minh nằm trên giường bệnh ngón tay út kia được băng bó kỹ càng.
Mẹ cậu về nhà trước, Trong phòng chỉ có Trạch Dương ngồi sát bên giường bệnh canh cậu. Cả hai không nói gì hết, cậu bạn nhỏ không ngủ nữa mà nằm đưa mắt nhìn lên trần nhà rất lâu.
Không khí yên tĩnh kia bị phá vỡ khi Vương Âu Lỗi mở cửa phòng bệnh ra ngó vào trong cất giọng.
''Tô Vũ Tuần tỉnh lại rồi ''
Trạch Dương thẫn thờ gật đầu hé môi ''Ừm''
Vương Âu Lỗi cũng chẳng biết ý của Trạch Dương rốt cuộc có qua phòng của Tô Vũ Tuần hay không, nhưng không chẳng dám ho he hỏi nên quay đầu đóng cửa phòng lại.
Trạch Dương cũng chẳng nói gì, ngồi im đấy một lúc thì nghe tiếng cậu bạn nhỏ cất lên.
''Không qua phòng của Tô Vũ Tuần à? ''
Anh không qua, chỉ muốn ở đây ngồi với cậu thôi. Nếu lúc đó anh không để cậu đi theo có lẽ cậu đã không thành ra như thế này.
Đi cứu một người lại hại chính người mình thích. Trên đời này chắc cũng chỉ có một mình anh làm ra được như thế.
Trạch Dương nhìn cậu bạn nhỏ lắc đầu, giọng khàn khàn đáp lại ''Không, tớ ở đây với cậu ''
Bạch Tuấn Minh giây sau cất giọng trả lời ''Cậu qua đó đi dù sao tôi cũng biết rõ cậu quan tâm người mình thích hơn mà, cậu qua đó chăm sóc Tô Vũ Tuần có khi sau này cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-o-ky-tuc-xa/2917347/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.