Vì lần hung hiểm này, Bùi Chiếu nghiễm nhiên trở thành nhân vật chính trong dạ yến. Bệ hạ cũng nghĩ mà sợ, Người có chút âm hiểm, có thể nhịn không được mà chèn ép Bùi Chiếu. Nhưng khi thực sự có chuyện xảy ra, Bệ hạ lại vừa bất ngờ vừa sợ hãi: Nếu như thật sự xảy ra chuyện gì, vậy thì e rằng cả đời này Trưởng công chúa sẽ không để ý đến Người nữa.
Khác với thái độ hằn học ban đầu, Bệ hạ trở nên vô cùng ân cần trong dạ yến.
Bệ hạ sợ Bùi Chiếu không nhận, còn chờ chàng đến ban cẩm bào cường cung, lại để chàng ngồi ghế thủ tịch, khen ngợi:
– Hôm nay Anh Trinh mới là đại công thần, thật sự có phong thái của Anh Quốc công năm đó.
Đã thế còn có một Nguyên Tu đi khắp nơi tuyên dương chiến công của Bùi Chiếu. Chàng trấn an ngựa thế nào, sắp xếp trận hình ra sao, cứu được con thứ hai của Dĩnh thân vương khỏi miệng gấu thế nào, sau đó lại lại dẫn dắt mọi người đi tìm các tôn thất bị lạc khắp nơi trong rừng, không thiếu một ai. Nếu không, e rằng các tôn thất đi lạc vẫn chưa quay về được.
Đến con ngựa của Bùi Chiếu cũng được Nguyên Tu tâng bốc thành bảo mã có một không hai trên đời:
– Chẳng trách thiên lý mã thế gian khó cầu, đến xương ngựa cũng đáng giá hơn những con ngựa sống kia. Đừng thấy ngựa của Anh Quốc công đã già, nó mới là bảo mã đấy. Con gấu kia đứng thẳng phải cao đến một trượng, cả đàn ngựa đều sợ hãi, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198394/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.