Một câu nói khiến Bệ hạ tái mặt.
Trưởng công chúa vẫn là Trưởng công chúa năm đó, mạnh mẽ quyết đoán. Ngày xưa, dù ở trước mặt tiên đế, Ngài vẫn dám đứng lên phản bác. Uy nghiêm của quân vương đáng sợ đến thế nào, huống chi tiên đế còn từng theo thái tổ đánh chiếm giang sơn.
Uy phong của một quân vương từng trải qua chiến trường khiến tất cả hoàng tử đều run sợ, chỉ có Ngài vẫn đứng hiên ngang. Tiên đế đảo mắt nhìn xung quanh rồi chợt phá lên cười to. Thế nên mới có câu “Nếu Úy Hoa là nam tử, thì làm gì đến lượt các ngươi,” kia.
Hơn nữa, lời nói này còn mang theo chuyện năm xưa. Tiên đế đã thao túng hôn nhân của ta, chẳng lẽ đệ cũng muốn thao túng con trai của ta ư?
Bệ hạ đành mỉm cười nhún nhường:
– Hoàng tỷ chớ vội. Nếu Thôi Cảnh Dục và Anh Trinh có thể làm anh em rể với nhau thì quá tốt. Trẫm cũng đang lo trong triều không có nhân tài, có nó trông chừng quân Trấn Bắc, trẫm cũng yên tâm.
Lời nói này đã cực kỳ khoan dung, chẳng trách Bệ hạ năm ba mươi chín tuổi đã dám ám chỉ với thần tử muốn có miếu hiệu chữ “Nhân”. Chỉ nghe một câu này, ai mà ngờ được tất cả những thần tử đắc lực đều bị Người phế bỏ cơ chứ?
Nguyên văn của Diệp Thanh Lan là: “Ai cũng bảo vận nước Đại Chu hưng thịnh, sau Anh Quốc công có Dũng Quốc công, sau Dũng Quốc công lại có Ngụy Nguyên soái. Nhưng không biết sau Ngụy Nguyên soái còn có ai?”
Anh Quốc công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198389/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.