Tính cách của Lăng Ba đã được A Thố nhanh chóng học được tinh túy: bên ngoài có hung hăng đến thế nào cũng được, nhưng đứng trước mặt tỷ tỷ thì phải ngoan ngoãn. Bị các phu nhân giữ chân hỏi đông hỏi tây đến tận giữa trưa, dù là Thanh Lan cũng thấy đau đầu chóng mặt nên không thấy được sự đắc ý ẩn giấu dưới vẻ ngoan ngoãn của muội muội.
– Buổi sáng muội chạy đi đâu vậy? – Thanh Lan giúp Lăng Ba chỉnh lại tóc mai, còn nghiêm túc chỉ dạy. – Tỷ biết muội không thích cảnh bợ đỡ tâng bốc này, nhưng vẫn phải đối phó cho qua, tránh để các phu nhân thấy bất an.
Hai tỷ muội nàng giống hệt Tô nữ quan và Tần nữ quan. Tựa như biểu tượng Âm Dương của đạo giáo, Thanh Lan ôn hòa trung hậu thiếu đi sự sắc bén. Lăng Ba lại quen chiến đấu trong bóng tối, nên không thạo giao tiếp xã giao bên ngoài.
Hàn Nguyệt Khởi và Thẩm Bích Vi đứng cạnh, nghe được mà cố nhịn cười. Thẩm Bích Vi còn nhướn mày, ý bảo: “Muội muội của tỷ ở bên ngoài sắp chặn đường sống của nhà người ta rồi, tỷ còn ở đây dạy dỗ cô ấy hả?”
Nhưng hai người họ cũng không tiết lộ chuyện tốt Lăng Ba đã làm nên Thanh Lan cũng không biết. Nàng sợ Lăng Ba thấy gò bó, còn khuyên nhủ:
– Muội yên tâm, các phu nhân này không dám nói lung tung đâu, muội cứ nói chuyện thoải mái là được.
Lăng Ba chỉ vờ ngoan ngoãn đáp:
– Vâng, muội đi ngay đây.
Thanh Lan không biết, quá nửa các phu nhân trong yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198387/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.