Thanh Lan không hề buồn bã trước chuyện đính hôn của Lăng Ba, nàng chỉ thấy quá đỗi nghi hoặc và đường đột. Nàng hoàn toàn không biết Đới Ngọc Quyền này là ai.
Thế nhưng, nếu Lăng Ba đã quyết tâm giấu, Thanh Lan cũng không thể nào biết được. Huống hồ, từ đầu đến cuối, Lăng Ba luôn kể lại sự thật: từ việc Đới Ngọc Quyền gửi thiếp mời, buổi gặp mặt tại viện của Diệp lão thái quân, cho đến việc người mà Đới Ngọc Quyền thích lại chính là cô. Lăng Ba còn kể rõ bối cảnh gia đình họ Đới ở Giang Nam, thậm chí là cả nguyên nhân gã vào kinh. Thứ duy nhất Lăng Ba giấu kín là chuyện liên quan đến Bùi Chiếu.
Thanh Lan nghe xong liền nói:
– Cách hành xử và xuất thân của gã quả thật rất tốt, nhưng gia thế chẳng phải quá cao rồi sao? Hơn nữa, nguyên quán của gã ở Giang Nam, sau này phải đi tra muối, khó tránh việc phải quay về. Ở một nơi xa lạ như vậy, chỉ sợ sau này tỷ muội mình khó lòng gặp mặt. Hơn nữa, chuyện này có phải quá vội vàng không?
Lăng Ba đã đoán trước được câu hỏi này, bèn đáp:
– Gia thế đúng là hơi cao, nhưng bọn muội đã nói chuyện với nhau rồi. Sau khi kết hôn, muội vẫn sẽ ở lại kinh thành, không về Giang Nam. Đúng là có hơi vội, nhưng dù sao cũng chỉ là đính hôn. Muội nghĩ, vì thân phận của muội nên khó tránh việc viện bên kia sẽ lại gây chuyện, chi bằng cứ đính hôn trước đã.
Cô phân tích rõ ràng, Thanh Lan nghe xong cũng gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198380/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.