Xe ngựa vừa về đến Ngô Đồng viện, vốn phải vào từ cửa nam, nhưng gác cổng đã chạy đến báo tin rằng cửa ấy đã bị khóa. Liễu Nhi nói:
– Nhất định là viện bên kia đang giở trò rồi.
Diệp Lăng Ba trải qua một ngày kinh hồn bạt vía nên đã vô cùng mệt mỏi. Nhưng dù mệt đến đâu, cô vẫn biết phải đề phòng Phan Ngọc Dung. Lăng Ba lập tức ra lệnh:
– Liễu Cát, cậu ra cửa nam chờ đi.
– Tôi biết rồi.
Liễu Cát vừa nghe đã hiểu ngay. Ngô Đồng viện dù đã thành một phe riêng nhưng vẫn nằm trong Diệp gia. Ba tỷ muội vẫn là tiểu thư của Diệp gia, Diệp đại nhân là phụ thân, Phan Ngọc Dung là kế mẫu. Hai bên không ầm ĩ lên thì thôi, một khi tranh cãi thì một chữ hiếu đã đủ đè chết ba tỷ muội.
Thù oán tích tụ qua nhiều năm, Phan Ngọc Dung, dù nằm mơ cũng muốn b*p ch*t ba tỷ muội. Chưa cần nói đến những chuyện khác, chỉ riêng phần gia sản họ có đã là một lý do quá đủ. Tham gì thì Lăng Ba không biết, nhưng chỉ riêng bộ nguyệt quang y và bộ trang sức trân châu của Thanh Lan vào đêm Nguyên Tiêu, mụ cũng đã nhìn thấy. Nghe nói sau đó mụ đã lập tức nài nỉ ỉ ôi với Diệp đại nhân suốt nửa tháng, quyết phải đòi Diệp đại nhân làm cho Diệp Dẫn Chương một bộ y hệt mới thôi.
Bình thường có Thẩm gia trông chừng còn đỡ. Cho dù cô bị Diệp đại nhân nhốt lại, Hàn tỷ tỷ và Thanh Lan mỗi ngày đều sai người đến vấn an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198373/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.