Người như Thôi Cảnh Dục đúng là võ tướng bẩm sinh.
So với Bùi Chiếu bị Lăng Ba chê là ‘mặt thiếu gia, mệnh người hầu’, Thôi Cảnh Dục quả thật sở hữu thể trạng của dã thú. Rõ ràng y đã chìm trong nước ít nhất hai khắc đồng hồ, còn bị ong đốt rất nhiều, nhưng chỉ cần uống chút bí dược cung đình do Thẩm Bích Vi mang đến, các vết sưng tiêu đi hơn nửa. Y cũng không bị sốt, chỉ hôn mê mãi không tỉnh.
Theo lời Thẩm Bích Vi kể lại, sau khi không tìm thấy Lăng Ba, cô nàng quay trở lại và phát hiện ra Thanh Lan cùng Thôi Cảnh Dục đang chìm trong nước. Khi đó, đàn ong đã tản đi hơn nửa. Vừa lúc đó, thị vệ của Duệ thân vương đang tìm kiếm gần suối hoa đào, cô nàng vội gọi họ đến ứng cứu.
Dù trong hoàn cảnh đó, Thôi Cảnh Dục cũng phải ẵm Thanh Lan giao cho Thẩm Bích Vi xong mới yên lòng ngã xuống.
Thẩm Bích Vi cũng vì vậy mà sinh ra lòng kính trọng với Thôi Cảnh Dục:
– Đúng là tâm tính của danh tướng. Nếu như lại có chiến sự nổi lên, với hắn mà nói, phong Hầu chưa chắc đã là đỉnh cao đâu.
– Bảo ta ham quyền lực, cô thì sao?
Lăng Ba lập tức cười nhạo. Lúc đó họ đang chạy đến Thủy Hiên của Hàn gia để thăm Thôi Cảnh Dục. Bên ngoài đã tụ tập rất nhiều người, có thị vệ của Duệ thân vương, cũng có cả người hầu của Hàn gia.
Hàn Nguyệt Khởi vừa tỉnh rượu đã lập tức chỉ huy người hầu dọn dẹp xác ong vò vẽ xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198371/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.