Lúc đàn ong xồ đến, Bùi Chiếu lập tức hành động.
Chàng chỉ nghiêng tai lắng nghe tiếng vù vù trong chốc lát, đã nhận ra ngay.
– Là ong vò vẽ, còn là một đàn lớn! – Chàng vươn tay bắt lấy Lăng Ba. – Chạy mau, âm thanh đến từ đằng kia.
Lăng Ba vốn nghĩ chàng sẽ kéo cô cùng chạy, ai ngờ Bùi Chiếu lại bế xốc cô lên. Cô kinh ngạc không biết chàng lấy đâu ra sức lực lớn đến vậy, thân hình vừa cao vừa thon nhưng lại khỏe hơn ngựa, có thể vừa bế cô vừa chạy vun vút.
Lăng Ba còn đang hoang mang, nửa tin nửa ngờ chàng đang đùa, bởi cái tên này rất thích trêu chọc người khác. Mãi đến khi nhìn qua bả vai chàng, thấy cảnh tượng phía sau, cô mới sợ hãi đến tái cả mặt.
– Bùi Chiếu, chạy mau lên, thật sự có ong! Một đàn lớn lắm!
Lăng Ba sợ hãi ôm chặt lấy cổ Bùi Chiếu. Diệp Nhị tiểu thư cái gì cũng không tiếc, chỉ tiếc mỗi cái mạng này.
Thế nhưng, ngay cả lúc đang lo cho tính mạng, cô cũng không quên các tỷ muội của mình:
– Chết rồi, mọi người đều đang tập trung ở bờ suối, hoàn toàn không có chỗ tránh. Thanh Lan phải làm sao? Yến Yến có Thẩm Bích Vi bên cạnh, nhưng Bích Vi chắc chắn sẽ cậy mạnh…
Lời còn chưa dứt, một bên cánh tay của cô đã bị cắn nhẹ một cái.
– Đến lúc này nàng còn nhớ đến họ à? Ta chạy sắp đứt hơi rồi này. Diệp tiểu thư, nàng thương ta một chút được không?
Ngay cả trong lúc nguy hiểm thế này, Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198369/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.