Liễu Nhi vẫn khá quan tâm đến Bùi Chiếu. Thấy tiểu thư nhà mình mặt lạnh tanh, hai nắm tay siết chặt, đến cả tiệc tối cũng không dự, cô hầu biết ngay, kỳ này Bùi tướng quân gặp xui xẻo rồi.
Cô hầu hiểu rõ cái nết thù dai của tiểu thư nhà mình hơn ai hết.
Cũng may ca ca của cô cũng có bản lĩnh. Lăng Ba vừa ra lệnh, một lúc sau đã thấy có nha hoàn vào truyền tin:
– Dạ, tướng quân đang ở rừng hoa hạnh.
Lăng Ba lập tức cầm đèn lồng đi thẳng đến rừng hoa hạnh. Liễu Nhi theo sát phía sau, thấy tiểu thư nhà mình đằng đằng sát khí, trong lòng cũng thấy rối bời.
Cô hầu cũng đã nghe ca ca kể rồi. Về lý mà nói, tiểu thư và Bùi tướng quân đã chia tay. Nếu vậy, Bùi tướng quân muốn lấy lòng ai mà chẳng được, cũng không thể tính là trăng hoa. Thế mà tiểu thư còn tức giận đến vậy.
Có điều, Liễu Nhi đã xem kịch, nghe kể chuyện, đương nhiên hiểu rõ tại sao tiểu thư lại như vậy. Nghĩ đến đây, cô không khỏi cười thầm. Thì ra đến thông minh như tiểu thư cũng trở thành người trong cuộc mù mờ. Bùi tướng quân cố tình thu hút các tiểu thư khác, lần này thì hay rồi, làm đổ bình dấm chua của tiểu thư luôn.
Liễu Nhi xách đèn lồng, vừa đi trước vừa dẫn đường. Mùa này thật ra hoa hạnh vẫn chưa nở rộ. Năm nay mùa đông giá rét, mùa xuân đến muộn, cành hoa nghiêng mình trong đêm chi chít những nụ, không khỏi khiến Liễu Nhi nhớ đến câu hát: ‘Phất tường hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198358/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.