– Thôi được, ta hiểu rồi.
Bùi Chiếu bình tĩnh đứng dậy, lúc này đến chàng cũng không cười nổi. Chỉ cần nhìn chữ viết của chàng là biết, chàng cũng là người đọc sách thánh hiền. Trong sách có viết ‘yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu’, nhưng nếu cầu không được, dây dưa lại cũng không phải hành vi quân tử.
Cả hai đều là người thông minh, nói ba phần là hiểu. Chuyện đã đến nước này cũng không cần nói thêm nữa.
Bên ngoài tuyết bay đầy trời, Lăng Ba định bảo Liễu Cát dừng xe để Bùi Chiếu xuống. Chàng lại vén màn lên, nghiêng người nhảy xuống xe. Nghĩ cũng biết, một thiếu tướng quân đã tung hoành chiến trường, đến chiến mã cũng thuần phục được nữa là một chiếc xe ngựa. Động tác của chàng còn nhẹ đến mức Liễu Cát cũng không phát hiện ra, gã chần chừ hỏi:
– Tiểu thư?
– Không liên quan đến cậu, cứ đánh xe đi.
Buồng xe trở nên yên tĩnh. Lăng Ba, vừa trải qua sinh nhật tuổi hai mươi, dù có trưởng thành đến mấy đi nữa, bây giờ cũng rối rắm như tơ vò.
Cảm giác này quá xa lạ với cô, vừa như thất vọng lại vừa như không. Nó xám xịt như bức tranh cũ kỹ bị bỏ quên, lại uể oải như vừa qua cơn bệnh nặng.
Lăng Ba ngồi trong xe hồi lâu, yên lặng đối diện với vách xe, một lúc sau mới bình tĩnh lại.
Con chim cắt kia khẽ vùng vẫy, quả nhiên là loài chim nhanh nhất, vỗ cánh cũng mạnh mẽ. Lăng Ba lặng lẽ nhìn nó, chim cắt dường như cũng nhận ra, khẽ ngoảnh đầu về phía cô.
Tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198351/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.