– Hôm giao thừa ở nhà ta, huynh nói chiến tranh với người chết là như nhau, nhưng thật ra không giống đâu. Đại chiến sông Minh Sa vào khoảng tháng mười năm ngoái, ta vẫn đang nghĩ, ta đang làm gì vào tháng mười nhỉ? Về sau ta mới nhớ, ta đang bận mượn thuyền để vận chuyển vải bông từ Bắc Cương về kinh thành. Ta dùng loại thuyền nông chở lương thực, một thuyền có thể chở năm trăm thạch lương thực. Mười chiếc chở bông là hai mươi vạn cân, vì còn phải đề phòng bông hút nước làm lật thuyền. Hai mươi vạn cân bông đến kinh thành thì có đến hai trăm ngàn người có thể mặc áo bông ấm áp. Đây mới chỉ là riêng nhà ta thôi, trong kinh thành còn có vô số cửa hàng vải vóc làm chuyện này, huống hồ là cả thiên hạ.
– Bởi vì năm ngàn binh sĩ kia của huynh hy sinh ở sông Minh Sa, bởi vì có các huynh bảo vệ Bắc Cương, nên năm nay kinh thành liền có vô số người có thể mặc được vải bông của Bắc Cương, thiên hạ có thể trải qua một mùa đông ấm áp. Trong đó có cả cha mẹ, tỷ muội của những binh sĩ đã khuất kia.
Lăng Ba an tĩnh nhìn Bùi Chiếu.
– Bọn họ không hy sinh vô ích. Thắng thua có khác, chỉ cần thắng là đã hơn một bậc rồi. Kẻ thắng trong cuộc chiến, quốc gia sẽ được phồn vinh, bách tính được an cư lạc nghiệp. Hôm nay huynh thấy được đêm Nguyên Tiêu sáng đèn vạn gia, đó chính là ý nghĩa của sự hy sinh của năm ngàn binh sĩ ở sông Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198338/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.