Thôi Cảnh Dục phản ứng cực nhanh, lập tức ngăn cô bé va vào mình. Thì ra là Yến Yến, cô bé đang ném cầu tuyết với Đào Lê Nhi. Bị Thôi Cảnh Dục bắt được, cô bé không hề sợ hãi, chỉ khúc khích cười, tinh nghịch làm mặt quỷ với y.
– Xem đây! – Đào Lê Nhi quăng một quả tuyết cầu đến, bị Thôi Cảnh Dục bắt được.
– Còn chơi nữa, người ta đang diễn kịch hay mà! – Yến Yến bĩu môi với Đào Lê Nhi.
– Diễn kịch gì cơ? – Đào Lê Nhi chẳng chút sợ hãi ghé lại nhìn.
– Là ‘tước bình trung tuyển (1)’, ‘Lâu thai hội’ (2) đó!
Yến Yến thốt lên, đoạn định bỏ chạy ngay.
‘Tước bình trung tuyển’, ‘Lâu thai hội’ đều là kịch nam nữ đính ước, cũng là vở kịch các phu nhân dùng để trêu chọc Ngụy Vũ Sơn. Yến Yến cố vùng vẫy thoát thân thật nhanh, nhưng đáng tiếc động tác không kịp, lập tức bị Thôi Cảnh Dục túm cổ áo kéo trở về.
Thôi Hầu gia sầm mặt, trông rất đáng sợ. Đào Lê Nhi cũng không dám nghịch ngợm nữa. Thôi Cảnh Dục lạnh lùng mắng Yến Yến:
– Vẫn còn chưa biết ngoan à?
– Muội nói thật mà! – Yến Yến bướng bỉnh đáp lại, thấy y híp mắt, có vẻ giận lắm rồi, lập tức ôm đầu hét lớn. – Tỷ tỷ, cứu muội với!
Thanh Lan vẫn luôn đứng dưới hành lang, nhưng chuyện không liên quan đến muội muội mình, nàng đâu chịu ra mặt.
Thôi Cảnh Dục đứng trong tuyết thấy Diệp Thanh Lan tựa như bị Yến Yến ‘triệu hồi’, lập tức chạy xuống bậc thang làm cứu binh.
Thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198302/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.