Yến tiệc Ngụy gia vốn là thời cơ tốt để nối tơ hồng, đáng tiếc lại thừa ra một Lư Văn Nhân. Hôm nay nàng ta không dẫn theo đám tùy tùng mà chỉ có một mình Lư Uyển Dương đi theo. Hiển nhiên là nhắm vào Thôi Cảnh Dục và Ngụy Vũ Sơn mà đến.
Món bánh nếp nhân táo tàu hạt thông không chỉ Yến Yến thích ăn, mà cả Lăng Ba nhìn một cái là nhận ra ngay. Tiệc của Ngụy phủ vẫn được bày biện theo phong cách ở thành Dương Lâm. Tuy nam nữ không ngồi cùng bàn nhưng cũng không chia nội viện và ngoại viện như ở Hoa Tín yến mà đều ngồi ở trong sảnh, chỉ cách nhau một bức rèm trúc, có thể nghe thấy tiếng nói chuyện mơ hồ.
Nên điểm tâm vừa được bày lên, Lăng Ba liền mỉm cười, cố ý hỏi:
– Phó tỷ tỷ, đã mấy năm tỷ không về kinh, còn nhớ vị món bánh nếp nhân táo tàu hạt thông này không?
Phó Vân Nhị chỉ cười đáp:
– Tỷ đến bánh ngọt còn không nhớ rõ mấy món, huống hồ là món ăn tinh xảo như vậy.
– Đây là món điểm tâm sở trường của tỷ tỷ muội đấy! Đáng tiếc làm quá mất công, đã mấy năm không làm. Lần cuối được thưởng thức đã là bốn năm trước..
Lăng Ba không chỉ mải khoe điểm tâm, còn đưa cho A Thố ăn:
– A Thố, muội cũng ăn thử đi, năm đó dì cũng khen không dứt miệng!
– Ta thấy cũng bình thường thôi, – Lư Văn Nhân không hiểu lắm, chỉ coi thường theo thói quen, – Nói đến điểm tâm, vẫn phải chọn nguyên liệu tốt mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198288/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.