Lúc A Thố thức giấc ở viện Ngô Đồng, trời đã sáng choang.
Không chỉ Lâm nương tử, đến bản thân cô cũng hơi kinh ngạc. Từ lúc vào kinh đến nay, dù ở bên cạnh Mạnh phu nhân, cô cũng chưa từng ngủ ngon giấc đến vậy. Có thể là trong lòng mơ hồ biết, người trong Mạnh phủ đang nhìn chằm chằm, sức khỏe Mạnh phu nhân lại không tốt, nhìn như có nơi đặt chân, thực chất chỉ là lục bình chìm nổi, không biết nay mai.
Còn ngoại viện này của Diệp gia là địa bàn của ba tỷ muội kia, dù tâm cơ của Phan di nương có sâu thế nào, phía trước có Thanh Lan, phía sau có Lăng Ba, phong ba không lọt vào nổi.
Nếu không, Yến Yến sẽ không thể yên tâm ngủ thẳng cẳng.
Tuy Yến Yến chưa dậy, A Thố vẫn hơi ngại ngùng vội rời giường rửa mặt trang điểm. Nha hoàn Liễu Nhi của Lăng Ba chỉ cười nói:
– Biểu tiểu thư dậy sớm thế ạ? Tiểu thư nhà tôi đã dặn, ăn sáng xong rồi trang điểm cũng được.
Lăng Ba bảo Bát trân yến hôm qua chuẩn bị vội nên còn chưa đủ, quả nhiên bữa sáng hôm nay càng đặc sắc hơn. Bàn tròn nhỏ, bên dưới đặt lồng hun khói, phòng nhỏ kín gió nhìn đã thấy đầm ấm.
Giữa bàn đặt một chiếc nồi đồng đang ninh canh gà sôi sùng sục, bên dưới là mỳ ngân ti, trên bàn bày đầy thức ăn kèm, chân giò hun khói, chả cá viên, lòng heo, hiếm thấy nhất là một đĩa rau xanh, nhìn vô cùng quen mắt.
– Tới đây đi, – Diệp Lăng Ba kéo cô ngồi xuống, – Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198274/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.