Tôi khẽ nuốt nước bọt căng da mắt trùng da đầu bước từng bước nhỏ tiến gần ra khỏi miệng hang, từng bước đi đều cận trọng mắt chưa từng rời khỏi người vừa rơi xuống.
Đột nhiên cái người đang nằm kia bật dậy một cách dứt khoát khiến tôi giật mình.
"AAA!"
"Có! Có người sao!" Người kia quay phắt đầu lại nhìn về phía hang động, lia đến vị trí tôi đứng. Hai con mắt ngơ ngác nhìn nhau, người kia thì nước mưa vẫn xả ào ào vào người.
"..." Ít nhất tên này cũng nên động cái não mà vào trú mưa chứ…
Nhìn tôi làm cái gì!
Còn nhìn!
"Ê, cho trú nhờ đi"
"..." Biết nói kìa giật cả mình, tên này bị ngốc đúng không, hắn trú hay không thì tùy hắn hỏi tôi chi.
Thấy tôi không trả lời hắn vẫn đứng đực ra đấy. Thật sự là một tên ngốc sao? Tôi chắc chắn nếu tôi không trả lời hắn vẫn sẽ đứng đấy cho đến sáng mai.
"Vào đi"
Nghe thấy tôi nói vậy cậu ta cũng nhanh nhanh chóng chóng chạy vào nhưng bước chân có chút khập khiễng. Hình như hắn bị thương ở chân thì phải.
"Này sao cậu lại bị rơi từ trên kia xuống vậy?"
Cậu bạn gãi đầu: "Tôi bị lạc nhóm thôi, xong rồi lạc tới tận đây"
"Ồ" Ra là người cùng hoàn cảnh à. .
"Nhưng sao mặt cậu bầm dập thế kia? Ngã cũng không bị kiểu như vậy chứ?" Nhìn như kiểu là bị đánh hơn là ngã bị thương. Chưa kể nhìn tay cậu ta đi ngoài vết thương bị rách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-gap-duoc-em-that-tot/2871857/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.