Sau ba tháng kì nghỉ hè cũng kết thúc. Lần chia tay này, tôi đã kiên cường hơn không khóc. Mãi đến lúc ngồi trên máy bay nước mắt mới thấm ướt tà áo. Sau khi trở lại chưa tới một tháng, tôi bị viêm ruột thừa cấp tính, được bạn cùng phòng và John đưa đến bệnh viện. John là bạn của bạn cùng phòng tôi, tôi biết anh sau khi đến Úc chưa bao lâu. Anh sinh ra tại Hồng Kông, gia thế tương đối hiển hách. Mười tuổi đến Úc, có thể coi là nửa người Úc rồi. Chuyên ngành của John là IT, hiện tại anh vừa làm ở một tập đoàn viễn thông lớn vừa học tiến sỹ, nghe nói sau khi lấy được bằng sẽ phải về công ty của gia tộc ở Hồng Kông làm việc.
Mặc dù tôi chỉ mới yêu một lần, nhưng không ngốc cũng không methanol*, người khác có ý với tôi hay không tôi đều biết. Từ lâu anh đã có ý theo đuổi tôi, trước khi ý nghĩ kịp chuyển thành hành động tôi phải cố ý nói trước mặt anh: ai, đến lúc em phải gọi điện thoại cho người yêu rồi; hoặc cho anh xem những bức ảnh của hai người trên điện thoại.
Tôi vạch rõ giới hạn giữa hai người ngay từ đầu: bạn bè, chỉ có thể là bạn bè bình thường. Nếu anh đồng ý thì ok, nhưng có ý khác: no way.
*:một loại cồn công nghiệp
May mà tính cách anh rất được, cũng rất lịch sự. Một khi giới hạn đã được vạch rõ ràng, anh sẽ đứng ở ngoài đó. Lúc mới chơi với nhau tôi còn rất cẩn thận, lâu dần quen thân hơn, tôi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-gap-duoc-anh/1250789/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.