🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Quan Nam chạy lên lầu hai, Tôn Mình nằm ngã ra đất mặt nhìn ra cửa, tay phải nắm lấy bút, tay trái siết chặt mấy trang giấy, hai cánh tay đồng thời gắn sức vươn ra trước như muốn bắt lấy gì đó, mép miệng nhỏ máu với bụi bẩn nhìn mà xót xa. Bố Tôn nắm lấy vai hắn, nhào tới lưng hắn gào khóc.

Quan Nam đưa tay dò mạch của Tôn Minh, vẫn còn chút hơi!

“Cậu ấy còn sống.” Anh lập tức gọi 120, nói hai ba câu thông báo tình hình, cõng Tôn Minh chạy ra ngoài.

Bố Tôn vội vã chạy theo, trên đường đi vừa gọi điện vùa khóc lóc, nghe có vẻ là gọi cho Châu Ngọc Thuý.

Hai người chạy đến đầu hẻm, xe cấp cứu cũng nhanh chóng tới nơi, Quan Nam trợ giúp nhân viên y tế đưa Tôn Minh lên xe, đi theo xe đến bệnh viện.

Tôn Minh được đưa vào phòng phẫu thuật cấp cứu, bố Tôn bám lấy cửa vật vã một lúc, đột nhiên trước mắt tối đen, ngã thẳng xuống đất hôn mê bất tỉnh. Hai bố con lần lượt vào phòng cấp cứu, Quan Nam gọi điện cho đồn cảnh sát và hai người bọn Triệu Lôi, nhân lúc mọi người rảnh rỗi mang mấy tờ giấy ban nãy lấy được từ trong tay Tôn Minh ra xem.

Nhìn nội dung thì đây là một bức di thư, trước tiên Tôn Minh cảm ơn công dưỡng dục của bố mẹ, than thở mình không gặp thời, lại tuổi trẻ liều lĩnh nhận phải kết cục thế này, tuy biết nỗi đau người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh nhưng thật sự không có can đảm sống tiếp, mong bố mẹ hiểu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-anh-tung-den/1741088/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Năm Ấy Anh Từng Đến
Chương 16: Thời cơ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.