Trí nhớ của Triệu Đồng rất tốt. Rốt cuộc hắn cũng nhớ ra, là vào đêm trước sinh nhật sáu tuổi của hắn.
Khi đó, là vào tháng ba ở Kim kinh.
Tháng ba ở Kim kinh, tuy rằng không sắc màu rực rỡ mưa phùn gió dịu như Giang Nam, nhưng vẫn có chút cảnh xuân. Trong Ngự Hoa Viên hoa đào tươi thắm cành liễu mảnh phất phơ, bạch dương vàng nhạt, hoa Lê đã phủ phấn trắng đầy cây, những đóa hồng đã lặng lẽ bò lên bờ tường thấp. . . . . .
Gió từ thảo nguyên Đại Kim và Đông Khu thổi tới tái ngoại (phía bắc trường thành),cũng không lạnh thấu xương khó nhịn, mà trở nên nghịch ngợm, trở nên có chút dịu dàng.
Chu Thái hậu nắm tay Tiểu Hoàng đế Triệu Đồng, bước chậm trong Ngự Hoa Viên.
Đi theo sau hai mẹ con là Đại Thái giám Tiền Liễu Đức cùng thái giám thận cận bên người Triệu Đồng là Tần Ngọc Y, cùng với hai tiểu thái giám nhỏ tuổi được chọn riêng để chơi với Tiểu Hoàng Đế.
Các phi tần còn lại của Tiên đế đều ở cùng một viện, bình thường không thể đến Ngự Hoa Viên, hai mẹ con Chu Thái hậu mới có thể hưởng thụ nhàn nhã và yên tĩnh hiếm thấy này.
Đoàn người Chu Thái hậu tản bộ đến một thảm cỏ có diện tích lớn.
Mặt cỏ lục nhạt điểm chút vàng nhạt giống như một tấm thảm dày, Triệu Đồng mang theo hai tiểu thái giám kia chạy tới chạy đi, chạy đuổi chơi đùa.
Trên bầu trời truyền đến tiếng chim kêu, rất khác lạ, Triệu Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-an-thai-phi-truyen-ky/2296432/quyen-5-chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.