Trở lại Nhuận Dương, khi Nhị công tử Triệu Sam caast giọng trong trẻo nói Chu Tử "Xấu! Xấu", trong lòng Liễu Liên có chút mất hứng. Kế tiếp khi bé nói Vương gia "Hư! Hư", khóe miệng Liễu Liên không khống chế được mà cong lên —— đứa nhỏ này, thật đúng là tri âm của ta! Biết được tin tức Chu Tử mang thai con thứ ba, Liễu Liên cảm thấy thực kỳ diệu.
Cùng lúc, hắn có chút đố kỵ nho nhỏ với Vương gia, đố kỵ việc Chu Tử nguyện ý không ngừng sinh con cho Vương gia, sinh lão đại xong liền sinh lão Nhị, sinh lão Nhị xong lại sinh lão Tam; về phương diện khác, hắn lại vui mừng cho Chu Tử, cho dù bản thân là một gã thô lỗ, Liễu Liên cũng hiểu được một đạo lý, Chu Tử càng sinh nhiều con nối dõi cho Vương gia, Vương gia càng không có lý do mà nạp thiếp, địa vị của Chu Tử sẽ càng thêm củng cố.
Vương gia giao Nhị công tử có nhủ danh là Màn thầu nhỏ cho Liễu Liên.
Màn thầu nhỏ còn chưa biết đi, câu phức tạp nhất mà bé nói được chính là nhìn Liễu Liên, ngơ ngác gọi "Mỹ Nhân", khỏi nói là thô tục đến mức nào!
Nhưng Liễu Liên thực thích bé, bé là con trai của Chu Tử, là Nhị công tử của Vương gia.
Liễu Liên ôm Màn thầu nhỏ, đi khắp vương phủ, đưa bé đi tìm hiểu mọi sự vật. Hắn đút màn thầu nhỏ uống nước, rửa đôi tay nhỏ bé cho Màn thầu nhỏ, lấy điểm tâm đút Màn thầu nhỏ ăn.
Màn thầu nhỏ bắc đầu học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-an-thai-phi-truyen-ky/2296418/quyen-5-chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.