Tháng mười một, Thành Kim Kinh lạnh hơn Nam Cương nhiều, sáng sớm thức dậy, sẽ phát hiện mặt nước ngoài phòng đã đóng một lớp băng mỏng, mãi cho đến buổi trưa, dưới sự chiếu rọi yếu ớt của mặt trời, lớp băng mỏng mới có thể từ từ tan ra. Đêm khuya hôm đó, trong thư phòng bên trong của chánh viện phủ Cao thừa tướng, dưới bao bọc của đèn lồng thủy tinh hoa lệ, mấy cây nến trắng như tuyết lớn bằng cổ tay người trưởng thành đang hừng hực cháy sáng, bởi vì không sợ gió, cho nên cửa sổ thư phòng mở rộng, Cao lão Thừa Tướng mặc áo làm việc nhà bằng vải gấm màu xám, lẳng lặng đứng trước cửa sổ, nhìn mặt hồ đã đóng băng ngoài cửa sổ, trên mặt mang nét u sầu.
Cao Đại lão gia đứng sau lưng lão, lo âu nhìn bóng lưng Lão Phụ.
Hồi lâu, Cao Đại lão gia mới nói: "Phụ thân, trong triều hai phe Hà Nguyên và Lâm Hiếu Từ mạnh mẽ tranh nhau, không bằng chúng ta yên lặng theo dõi biến hóa, làm ngư ông đắc lợi. . . . . ."
Cao lão Thừa Tướng thở dài nói: "A Trinh có nói trong thư, ‘giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang là người biết thời thế’. Ý của hắn là muốn chúng ta giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang, không làm một nhà nắm quyền nữa, mà phải xây dựng cục diện chân vạc ba cánh cùng Hà Nguyên, Lâm Hiếu Từ, chú trọng duy trì thăng bằng tất cả thế lực trong triều."
Cao Đại lão gia không nói.
Trước kia khi Triệu Trinh mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-an-thai-phi-truyen-ky/2296358/quyen-5-chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.