Suốt dọc đường từ Đông cương đến Kim kinh, đội ngũ kỵ binh quân trang giáp trụ chỉnh tề, quanh co không dứt. Kẹp giữa đội ngũ là một chiếc xe ngựa lớn. Nam An vương Triệu Trinh nghe tin huynh trưởng chết "Khóc lóc nức nở", "Đau lòng muốn chết", "cố gắng chống đỡ thân thể bệnh tật" trong truyền thuyết lúc này đang ngồi nghiêng người lên mảnh giấy trước bàn nhỏ trong xe ngựa yên lặng suy nghĩ viết thư cho mẫu thân và Chu Tử.
Hắn đã ngồi đây lặng yên suy nghĩ một canh giờ rồi, cảm thấy trong lòng có nghìn lời vạn chữ, tuy nhiên một câu cũng không viết ra được, đây đại khái tương tự cảm giác e sợ khi gần về đến quê hương!
Nghĩ đến nghĩ đi, Triệu Trinh cảm thấy viết thư thực sự là phiền muốn chết, không bằng bảo Triệu Tráng quay về nhắn lại lời của hắn.
Nhận được lời gọi, rất nhanh Triệu Tráng cưỡi ngựa chạy tới.
Hắn vừa khống chế tốc độ cưỡi ngựa, vừa cách cửa sổ xe nghe Vương Gia ở trong xe dặn dò —— Nam An vương đang cố gắng giả bộ yếu ớt ở bên trong, không thể lộ liễu như rồng như hổ cưỡi ngựa chạy loạn.
Bên trong cửa sổ Triệu Trinh suy nghĩ một chút mới dặn dò: "Chờ khi đến Vân Dương ngươi lại đến gặp ta lần nữa, sau đó trở về Nhuận Dương thay ta báo bình an với Thái phi và Chu trắc phi, nói là ta vẫn mạnh khỏe. Nói với Chu trắc phi, tên của Nhị công tử chờ ta trở về hãy chọn, nàng ấy đừng tự chủ trương!"
Triệu Tráng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-an-thai-phi-truyen-ky/2296291/quyen-4-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.