Lúc này đang là giữa hè, trong viện của chánh phòng cây lá sum sê, rất là tươi tốt. Trên bầu trời đêm như một tấm màn màu lam đậm treo một vầng trăng tròn trong vắt, vẩy ánh sáng trong trẻo khắp phủ Nam An vương, lại khiến hoa cỏ nơi đây có vẻ lay động, râm tối; chỉ riêng hành lang của phòng phía đông, bởi vì không có cỏ cây che phủ, vắng vẻ trống trải, bóng dáng thon dài của Triệu Trinh trong bộ quần áo mùa hạ màu trắng mỏng manh càng lộ rõ, giống như cây ngọc dưới ánh trăng. Trong sự yên tĩnh hoàn toàn, Chu Tử dừng bước, đứng xa xa nhìn hắn, nhìn gương mặt trắng nõn như vẽ dưới ánh trăng, nhìn vẻ mặt lạnh lùng vô lo của hắn, nhìn đôi mắt phượng xinh đẹp của hắn nhìn về phía nàng.
Trái tim Chu Tử giống như bị một bàn tay to nhẹ nhàng nắn bóp, thình thịch từng hồi —— đây chính là nam nhân ta yêu, là nam nhân yêu ta, nam nhân xinh đẹp này là của ta. . . . . .
Lòng của nàng mềm mại hẳn đi, chậm rãi bước lên trước, ngẩng mặt nhìn về phía Triệu Trinh: "Chàng đã về rồi!"
"Ừ." Triệu Trinh cũng nhìn nàng.
Tay của hắn nhẹ nhàng nhấc lên, nha hoàn theo sau Chu Tử không nói một lời cầm hộp đựng thức ăn trên tay đưa vào phòng kề phía đông, sau đó nhanh chóng rời đi.
Chu Tử đứng dưới bậc thang, ngẩng mặt, dưới ánh trăng, đôi mắt to của nàng lóng lánh như chứa đựng toàn bộ ánh sao vun vãi trên bầu trời. Triệu Trinh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-an-thai-phi-truyen-ky/2296258/quyen-4-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.