Tim Triệu Trinh đập nhanh, cơ thể thèm khát, các tế bào kêu gào, nhưng đại não vẫn còn mấy phần tỉnh táo, mắt phượng nhíu lại, quát một tiếng chói tai: “Còn không qua đây!” Xưa nay Triệu Trinh mặt không biểu cảm, lời nói bình tĩnh, cho dù núi Thái sơn có sập xuống trước mặt cũng không làm mất đi khí chất vương giả, lúc này lại vô cùng gay gắt, thật sự làm Chu Tử giật mình. Nàng đẩy cửa phòng tắm ra, cúi đầu chậm chạp đi tới.
Triệu Trinh thấy nàng đi rất chậm, đứng dậy kẽ quát: “Nhanh lên một chút!”
Chu Tử rất sợ, vội vàng chạy đến bên cạnh Triệu Trinh. Ai dè nàng mặc chính là trung y và tiết khố của Triệu Trinh, kích thước lớn hơn không ít, nhất là quần lại được làm bằng tơ lụa rũ xuống, nàng mải chạy, không để ý liền dẫm phải ống quần, thân thể lập tức ngã về phía trước, trực tiếp ngã xuống trước mặt Triệu Trinh.
Ngực và bụng của nàng dán lên mặt đất, mặc dù bên trong khoang, sàn nhà làm bằng gỗ nhưng lần này ngã cũng quá đau. Chu Tử cảm thấy ngực và bụng đều đau, muốn khóc nhưng lại không dám khóc, chống hai tay hai chân bò dậy, đứng trước mặt Triệu Trinh.
Vừa rồi Triệu Trinh không nhịn được vươn tay ra, rồi lại lặng lẽ cho tay vào trong áo ---may nhờ trên người còn có chiếc áo bào thân vương màu trắng thêu hình Hải Long, tay áo đủ rộng --- ngồi xuống ghế.
“Quỳ xuống!”
Hắn đột nhiên lớn giọng hơn nữa giữa trời đêm yên tĩnh, cho nên giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-an-thai-phi-truyen-ky/2296208/quyen-3-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.