Chương trước
Chương sau
--------Chap 32: Nhớ lại--------

Cả người Lucy cứ vô thức đi theo Lisanna. Chân cô như không nghe theo sự chỉ dẫn của đại não nữa mà cứ tiến từng bước. từng bước. Ngày một nhanh đi về nơi mà Lisanna nói có thể khiến cô nhớ lại mọi việc. Về cậu… Natsu… Có gì đó trong Lucy khao khát muốn biết được tất cả. Nhưng cũng có gì đó đang run rẩy, lo sợ.

Lisanna: *quay lại* Đến rồi!

Lucy đưa mắt nhìn căn nhà nhỏ mái ngói đỏ trông khá cũ. Nhói… nhói… nhói… Có… có gì đó ẩn ẩn hiện hiện trong đầu Lucy. Kí ức… đang từ từ nối lại. Cô… đã từng đến đây… Lucy bước vào trong. Tất cả đồ đạc bừa bãi trong nhà dập vào tầm mắt. Ký ức… đã trở lại...

“Natsu đáng ghét! Cứ toàn đến nhà mình. Nay ta sẽ trả thù! hahaha”

“Nơi đây… cậu ấy lưu giữ tất cả kỉ niệm. Natsu… cậu thật tuyệt.”

“Sao cậu ấy và Happy vẫn chưa về!!! Chờ đợi một người sao mà… cô đơn quá.”

“Thì ra cậu ấy đang ở nhà mình!!!!!”

“Mồ!!! Nhưng… thật tốt khi có cậu bên cạnh. Cảm ơn cậu. Natsu”

Các hình ảnh hiện rõ hơn bao giờ hết. Đầu Lucy đau nhức.Cả người cô không ngừng run rẩy. Toàn thân lạnh toát.

Lucy: *run* Natsu là…

“Không phải cậu muốn gia nhập hội Fairy Tail sao? Thế thì đi cùng tớ.”

“Lucy! Chào mừng cậu đến với hội Fairy Tail! “

“Lucy! Cùng lập nhóm đi!”

“Lucy! Dù có thế nào tớ cũng bảo vệ cậu!”

“Lucy…”

“Lucy…”

Giọng nói đó. Hơi ấm đó. Bàn tay đó. Luôn bên cạnh cô, che chở và bảo vệ Lucy. Sao cô có thể quên đi cậu ấy chứ. Nước mắt không biết từ lúc nào đã rơi là chã làm nhòe mắt Lucy.

Lucy: *thì thầm* Natsu… tớ… xin lỗi và cảm ơn cậu về tất cả.

Nụ cười yếu ớt nở trên môi Lucy. Bỗng một cái tên xuất hiện trong đầu cô… TOSHI… Mẹ của cô… Layla… tòa tháp... chiếc chìa khóa vàng… Cái đêm kinh hoàng đó!!!

Lucy như nghẹn đi. Kí ức này quá sức chịu đựng với cô. Nó… khiến tim Lucy đau kinh khủng. Lòng ngực như bị ai đó bóp nhẹn lại. Khoan đã! Đêm đó… cô đã chết mà. Trước lúc mất đi hoàn toàn nhận thức. Hình ảnh cuối cùng Lucy thấy được là mẹ cô và tiếng hét thất thanh xé toạt không gian tĩnh lặng để goi tên mình của Natsu.

Lucy: *giọng run run* Tớ… đã chết rồi mà!!!

Lisanna: Chính Natsu đã liều chết cứu cậu nhưng sau khi tỉnh lại...CẬU LẠI HOÀN TOÀN KHÔNG NHỚ GÌ ĐẾN NATSU!!! Cậu có biết cậu ấy buồn thế nào không? Cậu ấy dằn vặt thế nào không? Cậu ấy đau đớn thế nào không?

Mắt Lisanna rưng rưng nước. Lucy bần thần. Tai cô ù ù. Lucy không biết cô đã làm gì sau đó. Chỉ bước đi vô định về phía trước. Nhìn thấy Lucy bước xa khỏi cô. Lisanna ngồi bệt xuống đất. Ngắm nghiền mắt.

Lisanna: Mình đóng vai ác cũng được đó chứ. Lucy! Mong cậu sớm làm cho Natsu hạnh phúc. Chỉ có cậu mới có thể thôi.

--------Dọc bờ sông--------

Ánh nắng buổi trưa hôm nay không gắt mà ấm áp. Phản chiều xuống mặt sông nhấp nhô nhè nhẹ. Lucy đang bước từng bước chậm chạp thì thấy Juvia đang ngồi bó gối cúi gằm mặt. Lucy từ từ bước lại gần Juvia.

Lucy: Juvia? Cậu làm gì vậy?

Juvia: Lucy?

Lucy giật mình. Gương mặt Juvia ướt đẫm nước mắt.

Lucy: *hốt hoảng* Cậu sao thế Juvia?

Juvia: *rơm rớm* Lu...Lucy!!! *ôm chầm Lucy*

Lucy: *lo lắng* Bình tĩnh đã Juvia.

Mọi người xung quoanh ai cũng nhìn chằm chằm vào họ.

Lucy: *vỗ vỗ vai Juvia* Ở đây không tiện. Về nhà tớ nhé.

Juvia: *thút thít* uhm

Lucy đỡ Juvia về nhà cô. Lucy pha cho Juvia một ly sữa ấm. Juvia khẽ đưa tay nhận vừa thút thít vừa uống.

Lucy: Cậu thấy đỗ hơn chưa?

Juvia: Uhm… khá hơn một chút.

Lucy ngồi xuống bên cạnh Juvia. Juvia là một cô gái rất cá tính. Dám nghĩ dám làm, dám yêu. Lucy rất quý Juvia. Dù lần gặp mặt đầu tiên không được tốt đẹp cho lắm…

Lucy: Giờ nói cho tớ biết đã xảy ra chuyện gì được không Juvia?

Juvia nghe vậy mắt lại rưng rưng nước.

Juvia: Gray...gray-sama THÍCH ERZA-SAN.

Lucy: O.0 Hả? *toát mồ hôi* Không thế nào? Mọi chuyện là sao vậy?

Juvia: *thút thít* Sáng hôm nay, Juvia rủ Gray-sama đi chơi với Juvia nhưng Gray-sama nhất định không chịu.

Lucy nghĩ: chuyện thường mà…

Juvia: *típ tục* Juvia mới rời mắt đi một chút là không thấy Gray-sama đâu.

Lucy nghĩ: cậu ta chuồng nhanh và luôn là quyết định chí lí…

Juvia: Juvia tìm hoài mà không thấy Gray-sama đâu nên dành đi tìm.

Lucy nghĩ: tôi hiểu nỗi lòng của cậu rồi Gray…

Juvia: Trong lúc đi tìm, khi đi ngang qua cửa hàng quần áo thì Juvia thấy… Gray-sama đi với Erza!!! Juvia định chạy vào với Gray-sama thì nghe Erza-san hỏi “Lại phải trốn Juvia à.” sau đó.. híc… Gray-sama nói “Cô ta rất phiền phức.” Lúc đó Juvia shock đến nỗi không còn nghe thấy gì nữa luôn. Chính mắt Juvia thấy Gray-sama mua quà tăng Erza-san nữa. Gray-sama chính tay lực một cái đầm màu xanh biển rồi đưa cho Erza-san thử. *nói đến đây Juvia lại òa khóc* Juvia buồn quá. Gray-sama thích Erza-san và ghét Juvia rồi. hu hu

Lucy: *toát mồ hôi* Chắc là cậu hiểu lầm chuyện gì rồi. Hãy gặp Gray hỏi cho ra lẽ nhé. - suy nghĩ của Lucy: “Gray mà đám dụng đến Erza là sẽ chết chắc với Jella @@ “

Juvia: Juvia không dám đâu hu hu

Lucy: *thờ dài* Tớ sẽ ngờ Natsu hỏi Gray cho. Dù hai cậu ấy hay cãi nhau nhưng thật ra rất thân thiết. Chắc Gray sẽ nói cho Natsu biết.

Juvia: *mừng rỡ* Cảm ơn Lucy! ^^ … ơ...cậu...nhớ Natsu???

--------End chap 32--------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.