Đã mười mấy năm nay, An Nại không bị hóc xương cá, lần này bị là nhờ ơn của Sở Hà, cô ho khan vài cái, chiếc xương cá này cũng đáng ghét y hệt Sở Hà, cứ như có thù oán với cô nên nó chắn ngang cổ họng khiến cô hoàn toàn không thể nuốt trôi được cũng không thể nôn ra nổi. Cô khó chịu khóe mắt cũng đỏ lên, sau đó Sở Hà nhanh tay đỡ cằm cô đổ vào miệng cô một bát dấm lớn – là bát dấm dùng để nhúng cá sống, tốc độ của anh rất nhanh, nhanh đến mức cô chỉ mới nhìn thoáng qua anh cầm bát, mà miệng đã tràn ngập vị dấm chua, có chút dấm còn tràn ra khỏi miệng chạy xuống cổ, trong lúc nhất thời cô cũng không phân biệt được vị dấm hải sản chua cay trong miệng hay chút dấm còn sót lại trên cổ cô chỗ nào mới chua hơn đây!
Nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây, cho đến khi Sở Hà rút tay về, An Nại vẫn cảm nhận được hơi nóng từ ngón tay anh lưu lại trên cằm cô, từng chút từng chút cảm giác nóng rực ấy khuếch tán chạy khắp cơ thể……
Cảnh Thâm ngồi bên cạnh bị một loạt động tác rất trôi chảy của Sở Hà mà sợ ngây người, Cảnh Thâm xoa xoa cằm, bất luận là róc xương cá hay đổ dấm chua, thái độ của Sở Hà đối với An Nại cũng rất thân mật mà tự nhiên, dường như họ đã quen nhau lâu lắm rồi, thậm chí Cảnh Thâm còn có cảm giác người anh em này đang ngầm ra oai với mình.
Nhưng hắn lăn lộn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nai-ha/42429/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.