An Nại ngước mắt đối diện với ánh mắt của Sở Hà, cô hắng giọng một cái giới thiệu đơn giản:“Tôi là An Nại, năm nay 21 tuổi, tốt nghiệp khoa quản trị nhân lực hệ chính quy của Tây đại, thành tích tổng hợp hạng khá, kết quả học tập hài lòng, đồng thời trong quá trình cố gắng học tập tôi cũng tích cực tham gia các hoạt động trong trường, từng đảm nhiệm chức chủ tịch hội sinh viên và phó chủ nhiệm câu lạc bộ TaeKwonDo của trường……”
Sở Hà im lặng, quả nhiên cô dám nhìn thẳng vào mặt anh. Có đôi khi Sở Hà cảm thấy tính cách bướng bỉnh của Sở Đoàn Đoàn hoàn toàn là kế thừa từ An Nại, nó có thể hỏi ngược lại câu hỏi của người khác, cũng có thể biến câu hỏi trở thành câu trần thuật hoặc là câu nghi vấn, sau đó còn rất nghiêm túc lắng nghe người đó nói hoặc là tiếp lời của người đó.
Lúc An Nại vừa tới nhà họ Sở, anh đã bắt nạt cô rất nhiều lần. Sau vài lần mới ý thức được vũ lực chẳng tác động gì tới cô, Sở Hà cảm thấy đánh người chẳng có ý nghĩa nữa, mà anh bắt đầu hở ra là lại châm chọc An Nại, không biết An Nại ngốc thật hay là cô sợ anh sẽ đánh cô, nên căn bản là anh hòi gì cô đáp nấy. Ví dụ như khi anh hỏi “Em bị nói lắp sao?”, An Nại chỉ nhìn anh gật đầu, cũng giống như khi anh hỏi “Có phải em bị ngốc không?” những đứa trẻ bình thường khác nghe xong không nổi điên lên đánh nhau thì cũng chửi lại hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nai-ha/42422/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.