Kỳ thật trước khi gọi cuộc điện thoại này, An Nại đã chuẩn bị vô số lý do để yêu cầu Sở Hà đưa Sở Đoàn Đoàn đi, nhưng khi nghe thấy Sở Hà nhẹ giọng nói một câu “Đoàn Đoàn rất nhớ mẹ ”, những lời muốn nói vừa đến cổ họng lại không thể bật ra thành lời.
Ra khỏi thư phòng, An Nại kéo vali hành lý của Đoàn Đoàn mở ra ngồi trên thảm sắp xếp lại đống đồ của Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn không biết đã tỉnh từ lúc nào, dụi mắt đi ra từ trong phòng ngủ, mơ mơ màng màng cậu đến bên cạnh cô đặt mông ngồi dưới đất, gọn gàng ngồi bên cạnh cô, ngón tay nhỏ bé chỉ vào từng món đồ như đang giới thiệu cả gia tài quý giá của mình cho cô biết.
“Áo ngủ, áo ngủ, áo ngủ, chăn, chăn, chăn, tất……”
An Nại cầm lấy mấy bộ quần áo ngủ của bé, là ba bộ đồ ngủ cùng kiểu dáng nhưng không cùng màu, trắng bò sữa, màu lam nhạt, còn có một bộ màu đen trắng như gấu trúc, chăn cũng có ba loại, tất là bảy đôi màu sắc khác nhau tương ứng với bảy ngày trông tuần, có thể thấy Đoàn Đoàn rất thích gia sản của mình, giới thiệu xong đống quần áo Sở Đoàn Đoàn còn lôi từ trong vali ra một chiếc ghế dựa cho trẻ em,“Ghế ạ!”
Cũng đúng lúc, An Nại sắp xếp xong hành lý của Đoàn Đoàn thì cô quyết định sẽ đưa Đoàn Đoàn tới siêu thị mua vài thứ đồ, vừa lúc cần dùng đến chiếc ghế dành cho trẻ em này.
Vừa đúng dịp cuối tuần siêu thị vô cùng đông người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nai-ha/42420/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.