Trong tầm mắt cô, Sở Hà đã bế Đoàn Đoàn đi xa, còn An Nại thì đứng đó không nhúc nhích, cô nhớ rõ khi cô cầm bình hoa đập Sở Hà thì cũng đập vào đúng bên tai phải của anh......
Cô cúi đầu đá một hòn đá nhỏ dưới chân, hòn đá lăn lông lốc về phía trước, liền bị một đôi giày da đen bóng đá ngược lại một cái, chuẩn xác quay về bên chân cô. An Nại đạp chân lên hòn đá nhỏ, nhìn từ đôi giày da đen kia ngước lên, ánh mắt đảo qua đôi chân thon dài được bao bởi chiếc quần bó màu xám, chiếc áo T-shirt màu đen thấp cổ bó sát quanh vòng eo thon, còn cả bộ xương quai xanh xinh đẹp, lên cao hơn chút nữa là bộ yết hầu khiêu gợi.
Còn cả những đường nét rõ ràng trên mặt Sở Hà.
Thật ra, ngoại trừ tình tình nóng nảy, Sở Hà là một người đàn ông khá hoàn hảo, nhưng cuối cùng lại bị cô dùng một bình hoa đập cho thành người tàn tật thế này.
Nếu anh là người đàn ông của người khác thì không nói, quan trọng nhất anh vẫn là người đàn ông của cô.
An Nại có cảm giác cuối cùng người bị thiệt vẫn là mình.
"Nại Nại?" Sở Hà một tay bế Đoàn Đoàn đang đứng trước mặt cô, một tay nắm lấy cổ tay cô, An Nại mặt không biến sắc cúi đầu, dường như đang đăm chiêu suy nghĩ gì đó.
"Con xuống tự đi đi." Sở Hà vỗ một cái lên mông Đoàn Đoàn, liền thả cu cậu xuống đất, rồi anh cúi người bế bổng An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nai-ha/3292458/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.