An Nại luôn cảm thấy câu này nghe quen quá, dường như cô đã nghe nó ở đâu rồi, nhưng trong lúc nhất thời lại không thể nhớ ra nổi. Cô dụi dụi mắt, đột nhiên chợt nhớ, câu Sở Hà vừa mới nói kia… giống hệt câu Cẩm Sắt Hòa Minh nói lúc thu âm kịch bản vừa nãy, một chữ cũng không sai!
Thực sự là quá ấu trĩ!
“Đừng xoa nữa.” An Nại nằm bẹp trên giường, vùi gương mặt đỏ rực vào cánh tay, giọng nói rầu rĩ, “Không đau chỗ nào cả.”
Ở nhà cô thường mặc quần áo rộng thùng thình, Sở Hà vốn cách một lớp áo xoa vùng thắt lưng cho cô. Nghe thấy cô nói vậy, ngón tay thon dài kia đột nhiên dò vào trong lớp áo, xoa một vòng quanh vùng eo thon gọn của ai đó, cảm giác trơn bóng mềm mại khiến anh hài lòng mà thở nhẹ một tiếng.
“Ưmm…” Anh hạ thấp giọng, hỏi với ý sâu sa: “Em không muốn sao?”
“…!” An Nại suýt chút nữa nhảy dựng khỏi giường, cô cố gắng bình tĩnh lại, gật gật đầu nói: “Hừm, không…”
Trước khi bật ra khỏi miệng hai chữ “Không muốn”, An Nại mới nhận ra Sở Hà đang dụ dỗ cô nhảy xuống cái hố anh đã đào sẵn —— Ừm… Không muốn… Đau.
Mẹ nó, không phải chỉ là thu âm thôi sao, còn chưa chịu bỏ qua!
An Nại nghĩ vậy thì vươn tay tóm chặt bàn tay Sở Hà đang làm loạn trong áo cô, “Tôi buồn ngủ rồi, anh về đi.”
“Bẹp” Sở Hà giơ tay vỗ lên mông cô một cái không nhẹ cũng không nặng, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nai-ha/3292417/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.