An Nại đặt ly nước trong tay xuống, cô bỗng đạp xuống sàn gỗ một cái lấy đà, đẩy chiếc ghế đang ngồi trượt về sau một chút, kéo dãn khoảng cách giữa hai người họ. An Nại bất ngờ nhìn người Sở Hà ướt sũng nước do cô vừa phun ra, đến nỗi cô chỉ biết bối rối mà xờ xờ lỗ tai.
Nước chanh mật ong mau chóng thấm vào chiếc áo của Sở Hà, khiến cho chiếc áo sơ mi mỏng tanh dán chặt lên người anh trông thật quyến rũ. Từ nhỏ An Nại đã có thói quen nếu uống nước sẽ uống một ngụm đầy miệng rồi từ từ nuốt xuống, nên khi cô vừa buột miệng phụt nước ra, thì đến cả cằm và cổ anh cũng không thoát nạn, từng giọt nước chạy dọc theo yết hầu sexy của anh rồi trôi tuột xuống cổ áo, mơ hồ phác họa bóng dáng chiếc xương quai xanh thật hấp dẫn chết người.
Sở Hà bất chấp chiếc áo sơ mi ẩm ướt đang dán chặt lên da, anh tựa người vào ghế ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng xinh đẹp của An Nại, đôi mắt anh rất chăm chú, trên mặt cũng không có biểu cảm gì, nhưng bàn tay đang nắm thành ghế thì trắng bệch thấy rõ sự chờ mong và hồi hộp của anh.
Bắt đầu từ bốn năm trước, Sở Hà đã biết, để cứu vãn mối quan hệ này bọn họ còn con đường rất dài phía trước phải đi. Nhưng anh luôn hy vọng bọn họ có thể đi nhanh hơn, nhanh hơn một chút.
Thư phòng im lặng đến mức có thể nghe được rất rõ tiếng hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nai-ha/3292415/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.