Sợ Đoàn Đoàn tủi thân, mặt than lớn An Nại chân thành mà trả lời:“Đúng.”
Nhưng mặt than bé Đoàn Đoàn lại rất nghiêm túc mà nói:“Không phải!” Vấn đề này ba ba đã dạy cậu, cậu vừa nói xong thì xoay người ôm cổ An Nại gọi cô một tiếng “Dì~”.
Bọn họ dường như là nói cùng một lúc, An Nại vừa nói xong câu kia thật lâu sau Đoàn Đoàn mới phản ứng lại, cậu chớp chớp mắt nằm úp mặt vào vai An Nại không nói gì. Khi ba ba nói cậu phải gọi mẹ là dì, cậu rất buồn, nhưng cậu vẫn hứa với ba ba sẽ ngoan.
Giờ mẹ cậu nói, cậu là con trai của mẹ.
Đoàn Đoàn thực hạnh phúc, lại có chút muốn khóc, cậu thân mật cọ cọ mặt vào cổ An Nại.
Hơi thở của bé con nóng hổi phả vào gáy An Nại, mang theo sự mềm mại đặc trưng của trẻ con, bé cọ đầu vào cổ An Nại khiến cô có chút ngứa, trong lòng cũng có cảm giác chua xót.
Nhóm nữ sinh vốn chỉ muốn trên đùa hai người một chút bỗng quay lại cười với nhau:“Ha ha ha ha, sư tỷ em vẫn nghĩ chị xinh đẹp lại rất lạnh lùng, nhưng hóa ra chị cũng thích nói đùa nhỉ ha ha ha ha……”
An Nại gật gật đầu tạm biệt nhóm nữ sinh sau đó liền ôm Đoàn Đoàn rời đi, con người quả là kỳ quái. Năm đó khi cô cố gắng phủ nhận tin đồn thì không ai tin, tin đồn truyền khắp trường cao trung Tây đại, mà bây giờ khi cô thoải mái thừa nhận bọn họ liền cảm thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nai-ha/3292411/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.