Cha liếc ta một cái, lại nhìn thoáng qua Thang Thiếu Khanh phía sau ta, sắc mặt lập tức thay đổi: “Thanh Thiếu Khanh, ngươi qua đây cho ta!”
Thang Thiếu Khanh căng thẳng đi qua: “Cha.”
“Ai cho phép ngươi gọi ta là cha? Trước kia ta đã nói, không cho ngươi và Mị Mị ở cùng nhau! Ngươi thừa dịp ta chết lừa đi nữ nhi của ta, còn hại nó lưu lạc thanh lâu! Bây giờ thậm chí còn kéo nó chết theo, chết một vạn lần cũng không bù nổi đâu!”
Khi còn sống cha ta làm quan, nhưng xuất thân bần hàn. Ông ấy và ta giống nhau, đều ban đầu tương đối thưởng thức tính tình đại nam nhân của đại phu quân, bởi vậy đối với tính cách công tử của Thiếu Khanh luôn có chút phản cảm.
Nhìn Thiếu Khanh bên cạnh vô cùng buồn bã, ta nghĩ nghĩ rồi vẫn nói: “Kỳ thực cha à, người vừa qua đời không lâu con phải đi hát hí khúc, bằng không không có cách nào trả nợ. Thiếu Khanh còn chuộc con ra, không nên trách cứ chàng.”
“Cha, con sai rồi, con sẽ đối xử tốt với Mị Nương.” Thang Thiếu Khanh một bộ tiểu tức phụ. (con dâu)
“Đã bảo không cho ngươi gọi ta là cha!” Cha quay đầu nhìn về phía ta. “Mị Mị, mấy năm nay con chịu khổ, là cha không tốt. Nhưng mà họ Thang này tâm thuật bất chính, suốt ngày trộm theo dõi con. Vi phụ quyết định, một lần nữa giúp con tìm hôn phu tốt.”
Thiếu Khanh vội la lên: “Cha à, Mị Nương là thê tử của con, người cứ thế để nàng tái giá, danh dự nữ nhi nhà người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nai-ha-thien-lai-chi-dien/1507631/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.