Phương Trập hôn nhẹ lên đôi môi Nguyên Ngọc, khẽ nói:"Đây là cách chào giữa đôi bạn cực thân thiết."
"Nhưng cậu chỉ có thể áp dụng với tôi thôi, biết chưa nào?"
Nguyên Ngọc ngơ ngác sờ môi, nghe câu này của Phương Trập đầu nhỏ của cậu khẽ xoay chuyển, rồi thấy nó quá phức tạp cậu liền từ bỏ nghĩ tiếp, dù sao lời Phương Trập nói luôn đúng, cậu nghe theo là được.
Phương Trập tiếp tục dẫn (dụ) dắt (dỗ) Nguyên Ngọc:"Đây là hành động cảm ơn."
Anh kéo eo Nguyên Ngọc dính sát vào người mình, đôi môi hai người chạm nhau, anh cạy môi cậu ra, môi răng quấn quýt.
"Ưm...."
Nguyên Ngọc nhíu mi, không thích ứng kịp.
Tiết tấu vốn đang nhẹ nhàng, đột nhiên cậu lại rên một tiếng khiến Phương Trập phát hoả. Môi lưỡi khăng khít, nụ hôn nóng bỏng khó kìm chế.
Lúc đầu Nguyên Ngọc thấy lạ lẫm không thể thích ứng được, rồi dần dần bị tiết tấu nồng cháy lôi cuốn.
Hôn rồi lại hôn, Nguyên Ngọc mới nếm trải mùi vị hôn lưỡi sao có thể chịu lâu vậy được? Cậu cảm thấy mình sắp không thở nổi rồi.
Vậy là cậu phản kháng vỗ vỗ vai Phương Trập, mông cũng vặn vẹo muốn nhấc lên.
Cặp mông tròn trịa căng mẩy của Nguyên Ngọc không chịu yên phận, vô tình cọ xát vào 'cậu em' đang nửa cương của Phương Trập.
Phương Trập rút đầu lưỡi ra, trước khi buông tha đôi môi cậu còn dùng dằng liếm môi dưới cậu rồi cắn xuống.
"Ư...!"
Nguyên Ngọc trừng mắt, vừa giận dỗi vừa không hiểu.
Phương Trập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nai-con/2975891/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.