Sắp đến giờ tan ca An Tư Đông lại gặp trúng một cái bug cực kỳ khóchơi, nhất thời chăm chú xảy lý quá, khi xong việc cũng hơi trễ, chạytới quán Tứ Xuyên thì mọi người cũng gần như tới đông đủ, ngồi gần mườibàn tròn lớn, chiếm hết một khoản lớn trong quán, kỳ thực cũng có khôngít đồng nghiệp có gia đình phải về nhà với vợ không đi được.
Người mới vào làm, lời của sếp là thánh chỉ ai dám không theo. Sớmbiết có thể không đi cô sẽ không tới. . . . . . cô nhìn xung quanh tìmngười quen, rồi xem chỗ nào còn trống. Những cái bàn xung quanh đều ngồi đầy, phục vụ đang mang thức ăn lên.
“An Tư Đông, bên này, bên này còn chỗ trống!” Xa xa Hứa Hoành Vĩ vẫytay với cô. Cô đi qua vừa thấy, một nửa người chung bàn là bộ phận antoàn số liệu, một nửa là bộ phận động cơ, cơ bản đều những đồng nghiệpmới vào, còn có mấy bạn cũng tốt nghiệp đại học T như cô, bình thườngcũng tương đối quen. Bàn này còn hai chỗ trống, bên cạnh Triệu Nhụy cómột chỗ nhưng đã dọn bộ đồ ăn rồi, chắc đã có người, cô ngồi vào chỗtrống đối diện bên canh Hứa Hoành Vĩ.
Không biết chỗ trống đối diện kkia là của ai. . . . . .
Vừa nghĩ xong cô liền đứng hình, bởi vì nhìn thấy sát thủ Khúc Duy Ân bước tới, ngồi ngay chỗ còn trống kia.
Bàn này là bộ phận động cơ, lại có bạn học, bên cạnh còn là chỗ ngồi của Triệu Nhụy, nhiều chi tiết như vậy mà kẻ ngốc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nac-sam-duc/1945540/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.