Sáng sớm An Tư Đông mơ mơ màng màng tỉnh dậy, cảm thấy mắt ngưa ngứa, mò tay qua, nắm được một túm lông, khôngkhách khí nhổ lên, lẩm bẩm nói: “Khiếu Thiên, ngủ thêm một chút nữa…”“Khiếu Thiên là ai?”Cô mở một mí mắt ra, một khuôn mặt đànông chình ình xuất hiện, sợ tới mức nhảy dựng cả người, lùi nhanh raphía sau: “Sao anh lại ở trên giường em?”Khúc Duy Ân kéo cô lại, ôm vào lòng: “Là em ở trên giường anh.”“Em làm sao lại ở trên giường anh?”“Hỏi em đi.”Cô cũng hơi tỉnh rồi, chuyện tối qua từ từ nhớ lại. Á… hình như tự cô bò lên giường anh…Rèm cửa sổ rất dày, nhìn không thấy cảnh bên ngoài: “Mấy giờ rồi?”“Không biết.”“Phải đi làm thôi! Chắc là tới muộn nữa rồi!” Tối qua ngủ trễ, bây giờ còn muốn ngủ nữa sao, chắc là trễ rồi.“Dù sao cũng đã trễ nửa ngày rồi, xin nghỉ đi.”Anh xoay người lấy điện thoại trên tủgiường, nằm trên giường gọi: “Alo, ông Mã à,… hôm nay có chút việc, xinnghỉ… Ừ…Tony có bên cạnh ông không?… nói với anh ấy An Tư Đông cũng xinnghỉ.”Hai người nằm kế nhau, điện thoại ngay tai, tất nhiên nghe được giọng ông Mã : “Thu phục được rồi?”-_-!Anh liếc qua người bên cạnh, cô mở to mắt trừng anh. “Ừ.”Ông Mã cười hề hề: “Tới lúc đó đừng quên mời ông mai này uống rượu mừng. Nếu như tôi đây không tuyển cô ấy vàothì cậu có ngày hôm nay sao? Tôi vừa nhìn sơ yếu lý lịch là biết cô ấylà cô bé kia, khuyên can mãi mới lừa được vào công ty mình, còn cố ý sắp khác ngành với cậu, thấy trình độ của tôi chưa?”Ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nac-sam-duc/1945497/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.