Hoa Diệu Sân cùng Đường Vô Y đến bên bờ Động Đình Hồ.
Bất kể là trở về Đường Môn hay tự tay báo thù đều mang theo hấp dẫn khiến y không thể chối từ. Ít nhất thì trong đời y, đây là hai trong những sự hấp dẫn mà y không tài nào chống cự được.
Còn có…nụ cười của Đường Vô Y. Kể từ giây phút đầu tiên thấy được hắn, Hoa Diệu Sân đã không thể nào cự tuyệt nụ cười của hắn nữa. Người nọ đối với y biểu lộ sự thân mật khiến cho trái tim của y vô lực chối từ.
Trong trấn nhỏ bên bờ Động Đình Hồ có vô số đệ tử trẻ tuổi của Đường Môn.
Lần chiến tranh này nguyên tắc thi hành chỉ có một, chính là phát huy “hoàn toàn phong cách của Đường Môn”. Mà trong Đường Môn, đặc trưng đặc biệt nhất chính là độc dược cùng ám khí.
Những người tham gia chiến tranh lần này phần lớn đều tuổi còn trẻ, chưa nổi danh nhưng thật sự có thực lực. Bởi vì việc bảo mật lần chiến đấu cùng thủ đoạn ám sát và đánh lén lần này mà nói chính là yêu cầu bức thiết nhất.
Trong một căn phòng bình dân bên Động Đình Hồ, Đường Cát Tường dùng lực thật mạnh để ôm hoan nghênh người nọ, đồng thời trét đầy bạch phấn trên người lên y phục cùng gương mặt của y.
“Làm gì vậy? Chuẩn bị cơm tối sao? Hôm nay ta muốn ăn bánh bao nhân thịt.” Cau mày nhìn Cát Tường làm rối loạn trên người mình. Hắn hết trét lại chùi vài đường trên mặt mình, thuận tiện phá hủy luôn bộ y phục mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/na-thi-hau-hoa-khai/101656/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.