La cổ thính âm, thuyết thoại thính thanh (chiêng trống đánh nghe tiếng, người nói nghe thanh âm). Mặc kệ hai vị kiều khách này có mục đích gì, đều đã nghe hiểu được lời phải nghe, vậy nên ngay tối hôm đó dạ hành nhân đã xuất động rồi.
Đường Môn rất to lớn, có rất nhiều địa phương vốn không cho phép ngoại nhân tiến vào, vậy mà buổi tối hôm nay vẫn có người khăng khăng “viếng thăm”, hết nơi này đến nơi khác, dược phòng cũng là một trong số đó.
Dược phòng vốn là Đường Môn trọng địa. Trừ những đệ tử chuyên môn phụ trách phối dược, ngay cả Đường Môn đệ tử bình thường cũng không được phép tiến vào. Gần đây nơi này càng lúc càng có dấu hiệu trở thành phạm vi chuyên quyền sở hữu của Hoa Diệu Sân, tối hôm nay, y lại vì ngủ không được mà giam mình trong dược phòng tiếp tục điều chế dược phẩm.
Dược phòng là cấm địa, cố tình xâm nhập sẽ xử tử. Cho nên khi bên tai Hoa Diệu Sân vừa truyền đến thanh âm phá không của dạ hành nhân, y liền không chút do dự tung ra dược phấn đầy trời.
Đường Môn chi độc không dám nói có một không hai trong thiên hạ, nhưng vẫn là thứ cực kì khó đối phó. Độc phấn mà Hoa Diệu Sân vừa dùng kì thật chỉ là loại thông thường, nhưng cũng đủ để hủy hoại ruột gan kẻ địch. Chờ đến khi y đẩy cửa bước ra, liền thấy được ở viện tử bên ngoài dược phòng có một kẻ toàn thân hắc y chỉ lộ cặp mắt đang đứng.
Hoa Diệu Sân ngay lập tức đề cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/na-thi-hau-hoa-khai/101647/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.